Cô cũng rất muốn cứu bản thân mình thoát khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng này. Tiếc rằng, Mộ Điềm Tư ngoan cố quá nên cô đành phải từ bỏ.
Bây giờ Mộ Điềm Tư đã nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện thì làm sao Mộ Thiển có thể khoanh tay đứng nhìn chứ.
“Biết tất cả rồi thì thế nào chứ?”
Cô ta cười nhạt một tiếng: “Còn không phải tôi cũng không có cách nào thoát khỏi sự khống chế của Mặc Viên sao? Con tôi vẫn còn ở trong tay anh ta. Đối đầu với anh ta thì có khác gì không biết tự lượng sức mình không?”
Những chuyện không biết tự lượng sức mình cô ta đã làm rất nhiều. Cô ta cũng trở nên tỉnh táo hơn, biết rõ rằng mình cũng chỉ là một con kiến nhỏ nên cũng chậm rãi chấp nhận sự thật.
“Ai nói vậy?”
Lập tức Mộ Thiển phân tích tình huống cho cô ta hiểu: “Thằng bé không phải là con của Mặc Viên có nghĩa là thân phận của Mặc Viên rất khả nghi. Nếu bây giờ cô trực tiếp đi tìm ba ruột của Mặc Tử Hàng để tìm hiểu thì có lẽ mọi chuyện còn có thể xoay chuyển, tìm được một con đường sống.”
“Bây giờ ở Mặc gia, Mặc Viên có quyền lực lớn nhất. Không biết vì sao ông cụ Mặc lại rất coi trọng anh ta, xem ra chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi nữa ông ấy sẽ giao tất cả quyền lực cho anh ta. Tôi nghĩ sau khi anh ta nhìn thấy ba ruột của Tử Hàng thì cô cảm thấy anh ta còn có năng lực phản kháng không?”
Đáp án cực kỳ rõ ràng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724885/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.