‘,'”Ngon không? Vậy thì em ăn thêm đi.”
Mặc Cảnh Thâm đẩy bát cháo đến trước mặt Mộ Thiển, sau đó cầm lấy thìa trên tay cô, “Nào, để anh đút cho em, được không?”
“Không, em không bị sao, anh đút cho em ăn làm gì.”
Mộ Thiển từ chối.
“Đừng nhúc nhích.”
Mặc Cảnh Thâm mặt mày trầm xuống, quát nhẹ một tiếng, múc một thìa cháo, mạnh miệng thổi, đưa tới bên miệng Mộ Thiển, “Nào, mở miệng.”
Mộ Thiển không kịp thích ứng với sự thân thiết đột ngột này, cô nhìn Mặc Cảnh Thâm đang cười, mở miệng ăn cháo.
Thậm chí, anh còn hơi rướn người ép cô ăn cháo.
Nhưng ai biết được Mặc Cảnh Thâm lại chơi xấu trực tiếp nhét một muỗng cháo vào miệng cô.
Mộ Thiển vẫn mở miệng nhìn người đàn ông trước mặt không chớp mắt, có chút tức giận.
“Mặc…”
Vừa mới hét lên một tiếng, Mặc Cảnh Thâm đột nhiên đặt thìa vào bát, nhanh chóng tiến đến gần Mộ Thiển, lòng bàn tay to ôm lấy sau gáy cô, hôn lên môi cô, không ngờ cháo lại chuyền vào miệng cô.
“Ưm…”
Gương mặt của Mộ Thiển đỏ lên, cô không ngờ Mặc Cảnh Thâm lại không biết xấu hổ như vậy.
Mặc Cảnh Thâm cắn môi cô và nói không rõ ràng, “Nuốt vào…”
“Ưm…”
Mộ Thiển phản đối trong lòng.
Từ nhỏ đến giờ, cô chưa từng rơi vào hoàn cảnh xấu hổ như thế này, cô khó mà chấp nhận được hành động đột ngột của Mặc Cảnh Thâm.
Hơn nữa còn có những người khác đứng bên cạnh, tự trọng một chút được không?
Mặc Cảnh Thâm đúng là không biết xấu hổ.
Người hầu và đầu bếp ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724866/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.