‘,’“Vậy anh cứ tự giữ lấy mớ suy nghĩ ngớ ngẩn của anh đi. Đừng nói gì với em.” Cẩm Dung bất lực đáp.
Thích Ngôn Thương lại càng khó nói ra những lập luận của mình. Anh đứng một hồi, cuối cùng chỉ lẩm bẩm: “Anh nghĩ thật kĩ đi, cuối cùng đừng để bị lừa là được.”
Mặc Cảnh Thâm nhướng mi, ánh mắt lạnh lùng rơi vào trên người Thích Ngôn Thương, đôi môi mỏng khẽ mở: “Bị lừa nhưng có được cô ấy bên cạnh là tôi thấy vui rồi.”
“Anh … anh … đúng là tên ngốc!”
Là anh em với Mặc Cảnh Thâm lâu như vậy, đây có lẽ là câu nói vô tâm và vô tình nhất mà Thích Ngôn Thương từng nghe từ anh.
“Thôi nào, nếu vấn đề chỉ là tiền thôi, cũng không phải sống chết, thì coi như bỏ đi. Tôi thấy hôm nay anh Thâm nhìn rất ổn, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều. Chậc chậc …”
Cẩm Dung nhìn Mặc Cảnh Thâm bằng ánh mắt có chút ẩn ý, ranh mãnh hỏi: “Chỉ có điều, với sức khỏe này của anh? Hôm qua hai người thế nào? Một lần hay hay lầm vậy?”
“Hừ, … hai lần? Tôi nghĩ anh ấy đã chết trên giường rồi.” Thích Ngôn Thương chế giễu.
Khuôn mặt nghiêm nghị của Mặc Cảnh Thâm tối sầm lại: “Đừng nói bậy nữa. Có tin hay không, tôi sẽ thiến mấy cậu ngay ở đây.”
“Hì hì … anh quá độc ác đấy.”
“Vô nhân đạo!”
“Đúng vậy, bọn em chỉ đang đùa thôi. Đây chẳng phải là vì quan tâm đến anh sao?”
“Hai người khác giới ở cùng nhau qua đêm, không có chuyện gì sao?”
Sự hợp tác hiếm có giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724864/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.