Cố Khinh Nhiễm đi ra khỏi tiểu khu, xe của ông nội còn đang dừng ở bên đường.
Anh ta đi đến, trao đổi với tài xế mấy câu, rồi lên xe của ông nội, lái xe rời đi.
Trên đường, anh ta nói với ông cụ Cố: “Ông nội, ông đang tức giận à? Thiển…tính tình của cô ấy như vậy ông cũng biết từ trước rồi. Cháu cảm thấy thôi thì để cho cô ấy muốn làm gì thì làm đi. Dẫu sao cũng sống một mình nhiều năm như vậy, chắc đã thành thói quen rồi. Người nhà họ Cố chúng ta đông, cô ấy trở lại có khi sẽ không quen.”
Cố Khinh Nhiễm thật ra vẫn vô cùng cưng chiều Mộ Thiển.
Bất kể là chuyện gì, nếu không phải là lúc sau cùng anh ta cũng sẽ không ép Mộ Thiển đến đường cùng.
Ông cụ Cố dựa vào lưng ghế xe, nhắm mắt giả vờ ngủ, trầm giọng nói: “Nghĩ cách. Bất kể thế nào cũng phải khiến Mộ Thiển quay về biệt viện của nhà họ Cố.”
“Tại sao?”
Cố Khinh Nhiễm không hiểu cho lắm. Anh ta nhìn ông cụ Cố qua kính chiếu hậu một cái.
Nhưng ông cụ Cố nhắm mắt lại, không nói thêm bất cứ lời nào nữa.
Cố Khinh Nhiễm đi theo bên người ông cụ Cố dù đã nhiều năm nhưng cho tới nay vẫn không hiểu nổi rốt cuộc trong lòng ông cụ Cố đang có suy nghĩ tính toán gì.
Thấy ông không nói lời nào, Cố Khinh Nhiễm cũng không dám hỏi nhiều.
…
Sau khi Mộ Thiển về đến nhà, Nghiên Nghiên đã đi ngủ từ sớm.
Cô ngồi ở bên mép giường, nhìn đứa con gái đang ngủ say của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724810/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.