Đâu chỉ đơn giản như cô tưởng tượng?
Đúng như dự đoán.
Không đến nửa giờ, nhà họ Mặc vội vàng đến bệnh viện.
Trong khi Kiều Vi đang phẫu thuật, bà Mặc và ông cụ Mặc đến phòng bệnh của cô.
Lúc này, Dật Phong, người đi giải quyết công việc, đã quay lại và nói với Mộ Thiển, “Ông cụ Mặc và bà cụ Mặc đến đây rồi.”
Trong lòng Mộ Thiển hiểu rõ.
Xoay người bước đến giường bệnh nằm xuống.
Cốc cốc cốc
Có tiếng gõ cửa dồn dập và nóng nảy.
Dật Phong bước đến và mở cửa phòng bệnh.
Bà Mặc đẩy Dật Phong, hung hăng xông vào.
“Mộ Thiển? Mộ Thiển?”
Bà ấy kêu gào mấy câu, bước đến trước giường bệnh và đưa tay muốn lật tung ga trải giường của Mộ Thiển lên.
Dật Phong đưa tay ra chặn lại.
“Bà Mặc muốn làm gì?”
Mộ Thiển từ từ mở mắt và ngồi dậy.
“Tôi làm cái gì sao? Cô làm Kiều Vi sảy thai, bây giờ cô lại còn dám hỏi tôi làm cái gì sao?”
Bà Mặc dường như rất quan tâm đến đứa trẻ trong bụng Kiều Vi, bà ta cảm thấy đau nhói trong tim khi biết rằng Kiều Vi bị sẩy thai.
“Cô Mộ, mặc dù tôi không ủng hộ việc cô ở bên Cảnh Thâm, nhưng cô cũng không thể ra tay với đứa trẻ trong bụng Kiều Vi. Đứa trẻ đó còn chưa ra đời, vô tội, sao cô có thể tàn nhẫn như vậy?”
Câu hỏi của hai người khiến Mộ Thiển cảm thấy nực cười.
“Không phân biệt trắng đen đã đến chất vấn cháu?”
“Không phân biệt trắng đen cái gì? Con của Kiều Vi bị mất rồi, không phải cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724804/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.