Mộ Thiển nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng áp bức, hung ác đến cực hạn.
“Mộ Thiển, cô nguyền rủa tôi? Cô là đồ đê tiện. Nếu không phải tại cô hại tôi mất đi tử cung, anh Cảnh Thâm làm sao có thể hủy hôn ước với tôi?”
Khi nhắc đến những chuyện cũ, Kiều Vi đã kích động đến không thể kìm chế được “Nếu không phải vì cô là kẻ thứ ba chen chân…Á”
Vừa cất giọng, Mộ Thiển đã tát vào mặt cô ta không thương tiếc.
Một cái tát mạnh hết sức lực, giọng nói lớn hơn một cách lạ thường.
Kiều Vi hét lên và trực tiếp ngã xuống đất “Mộ Thiển, cô dám đánh tôi? Cảnh Thâm, anh không thấy Mộ Thiển đang quá đáng với em sao.”
Ngồi trên sô pha, Mặc Cảnh Thâm chậm rãi cất điện thoại, đứng dậy, nhàn nhạt liếc cô một cái, tay vịn vào đỡ cô ta dậy “Xin lỗi.”
“Cô nghe chưa, Cảnh Thâm kêu cô xin lỗi tôi!”
Kiều Vi đang ôm lấy đôi má sưng đỏ của cô ta, đôi mắt tức giận nhìn chằm chằm cô như muốn rơi ra ngoài.
“Với cô?”
Mộ Thiển giọng điệu trầm xuống “Cô cũng xứng à?”
“Mộ Thiển, cô…”
“Tôi nói cô xin lỗi!”
Mặc Cảnh Thâm đột nhiên cao giọng khiển trách, ánh mắt sắc bén rơi vào gương mặt Kiều Vi.
“Anh … anh … Cảnh Thâm, anh muốn em xin lỗi Mộ Thiển sao?”
Chuyện này có thể chịu được thì không có chuyện gì không chịu được nữa.
“Rõ ràng là cô ấy bắt nạt em” Cô ta cắn chặt môi, khóc.
“Mộ tổng là đối tác lớn của Mặc gia, về tình về lý cô phải cư xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724771/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.