“Chị…Chị…Mộ Thiển, tôi còn chưa nói chuyện, chị đã nóng lòng muốn từ chối, có sợ hối hận không?” Cô ấy lạnh lùng hỏi.
“Nếu nói đến hối hận, hối hận lớn nhất của tôi chính là đã giúp cô.”
Tiếc là không có thuốc hối hận, nếu có thì cô nhất định uống ngay vài hộp làm lại từ đầu.
Tuy nhiên, đó chỉ là ảo tưởng.
“Chị…hừ!”
Dương Liễu nắm chặt lấy tập tài liệu trong tay, khiến nó bị biến dạng, và nói một cách hằn hoc”Chị sẽ hối hận!”
“Xuống xe!”
Mộ Thiển đôi mắt lạnh lẽo nhìn cô ấy”Tôi nói gì cô nghe không hiểu sao?”
“Hừ!”
Cô ấy hậm hực, đẩy cửa bước xuống xe rồi đóng sầm cửa lại.
Lỗ tai được yên tỉnh, Mộ Thiển dựa vào ghế xe, hạ cửa kính xe xuống, ngồi ở chỗ đó ngủ một giấc.
Bởi vì có quá nhiều thứ xảy ra đột ngột, lại quá phức tạp, đến bây giờ tâm trí của Mộ Thiển rối tung cả lên, thậm chí không biết phải lựa chọn ra sao.
Cô đang đợi tin tức từ Dật Phong.
Chỉ cần cô nhận được tin tức, cô biết phải làm gì tiếp theo.
Sau khi chợp mắt một lúc, Mộ Thiển xuống xe và trở về nhà.
Phương Nhu đã đưa Nghiên Nghiên trở lại, và đang học kiến thức mới với giáo viên trên lầu, Mộ Thiển muốn lên lầu, nhưng cô vẫn không dám.
“Chị không muốn đi lên xem sao? Nghiên Nghiên lúc trở về nói muốn đi tìm chị. Em đã nói chị ở công ty chưa về.”
Phương Nhu nói với Mộ Thiển: “Nghiên Nghiên đã nói với em chuyện buổi sáng, cô bé rất hiểu chuyện, biết mình sai và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724765/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.