Mộ Thiển vô cùng lo lắng, ước gì có thể lập tức chắp cánh bay tới bên cạnh cô ấy.
Từng ngăn chặn thảm án của mẹ Dương Liễu, cho nên Mộ Thiển rất lo lắng tới vấn đề an toàn của Dương Liễu.
“Tôi đang ở số 52 đường Hương Nam.”
Dương Liễu khóc sướt mướt nói vị trí của mình, nức nở nói: “Luật sư Mộ, cô có thể tới đây nhanh không, nhanh tới đây đi, tôi thật sự rất sợ.”
“Được, tôi đã biết, tôi lập tức sẽ qua đó.”
Cúp máy, Mộ Thiển vẫy một chiếc taxi, đi thẳng đến đó.
Trên đường đi, vì quan tâm tới cảm xúc của Dương Liễu, cô lại gọi lại, hỏi: “Cô có tiện nói một chút về tình hình hiện giờ không?”
“Cô… Cô nên tự mình tới xem đi.”
Giọng Dương Liễu hơi run rẩy, không muốn nói rõ tình hình qua điện thoại.
Chuyện này khiến Mộ Thiển cảm thấy khả nghi, càng lo lắng cho tình hình của Dương Liễu.
“Bác tài, làm phiền bác lái nhanh một chút được không?” Cô thúc giục tài xế taxi.
“Được, ngồi vững nhé.”
Tài xế taxi giống như cảm thấy Mộ Thiển có chuyện khẩn cấp cần làm, cho nên tăng tốc độ của xe.
Hơn mười phút sau, xe tới nơi.
Sau khi Mộ Thiển xuống xe, cô vội vã chạy tới khu dân nghèo, gọi điện thoại cho Dương Liễu, xác định vị trí rồi đi tìm cô ấy.
“Hu hu… Luật sư Mộ, cô tới thật tốt, tôi rất sợ hãi.”
Bên này thuộc khu dân nghèo, Mộ Thiển tìm được Dương Liễu trong con hẻm thứ ba, mà cô ấy cầm di động trong tay, mở chức năng đèn pin trong di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724216/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.