Tư Cận Ngôn muốn đuổi theo.
Bước chân Mộ Thiển từ từ chậm lại, cô quay người nhìn anh, hít sâu một hơi: “Học trưởng, người vừa nãy chính là chồng của em. Sau này anh cũng đừng nên tìm em nữa, để tránh phiền toái không đáng có.”
Cô hạ thấp giọng, chỉ đủ để hai người nghe thấy.
Nét cười cứng lại trên gương mặt Tư Cận Ngôn, khóe miệng anh giật giật như muốn nói gì đó, cuối cùng lại không biết nên nói gì.
Mộ Thiển trở về phòng. Cả đêm cô không ngủ được, cứ trằn trọc mãi, tới sáng sớm ngày hôm sau mới nặng nề thiếp đi.
Buổi chiều, tàu theo đúng lịch về đến cảng, Mộ Thiển không chào hỏi Tư Cận Ngôn đã vội vàng đi.
Nghỉ ngơi một buổi, hôm sau, cô trở lại công ty.
Sau khi cô xử lý việc ở công ty cả buổi, trợ lý Phương Nhu đi đến: “Mộ tổng, tổng giám đốc tập đoàn Mặc thị đến rồi.”
Mặc Cảnh Thâm?
Anh tới đây lúc này để làm gì?
“Để anh ta vào đi.”
Mặc Cảnh Thâm đi vào văn phòng, nhìn Mộ Thiển một cách đầy ý nhị. Anh chậm rãi đánh giá phòng làm việc của cô, rồi thoải mái đi đến ghế salon ngồi xuống.
Trông thấy Mặc Cảnh Thâm, đáy lòng Mộ Thiển có chút khẩn trương.
Dù có cùng Mặc Cảnh Thâm tay trong tay, hay có từng cùng anh ta phát sinh quan hệ, đến giờ cô đối với việc cặp mặt anh trực tiếp vẫn cảm thấy rất khẩn trương.
“Có chuyện gì sao?”
Cô đi đến trước mặt anh, mở lời.
Người đàn ông ngồi vắt chéo chân, giống như một vị đế vương cao ngạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724191/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.