Đến mức bây giờ nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm thì tự sinh ra cảm giác sợ hãi.
“Khua môi múa mép.”
Đôi mắt người đàn ông nhắm lại, cầm thẻ phòng trong tay: “Sợ anh ta nghi ngờ hay là có ý định quyến rũ?”
Người phụ nữ đáng chết này là đang thử thăm dò ranh giới cuối cùng của anh sao?
“Tôi không có!”
Mộ Thiển lập tức phản bác.
“Không có?” Anh cười lạnh, ánh mắt dừng ở chiếc khăn tắm trên người cô đánh giá: “Vậy cô ăn mặc như thế này cho ai xem?”
Vừa nói Mặc Cảnh Thâm vừa dùng bàn tay nắm lấy cằm của cô, có chút dùng sức, giọng nói lạnh lùng: “Thu hồi mấy cái ý định đó của cô đi, đừng thấy Cận Ngôn đối với cô có chút cảm tình mà muốn làm gì thì làm. Một người phụ nữ thấp hèn vì tiền mà không tiếc bán thân mình như cô, có tư cách gì ở bên cạnh Cận Ngôn.”
“Mặc Cảnh Thâm, đồ khốn khiếp!”
Mộ Thiển bỗng nhiên dùng sức đẩy Mặc Cảnh Thâm ra: “Anh không biết gì mà còn nói linh tinh, chính là để anh thỏa mãn…”
Đang nói nửa chừng, Mộ Thiển đột nhiên cảm giác thân thể mát lạnh, cúi đầu nhìn thì phát hiện khăn tắm quấn trên người đã tuột ra, rơi xuống nền.
Trong nháy mắt, bầu không khí trong phòng kì lạ và xấu hổ, xen lẫn một chút cảm giác mập mờ, quanh quẩn bốn phía, thật lâu không xua đi được.
“A!”
Mộ Thiển rít lên một tiếng, khuôn mặt trong nháy mắt đỏ lên, giống như quả đào mật chín.
Vội vàng cúi người, muốn nhặt khăn tắm từ dưới đất lên.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724187/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.