“Anh Mặc?”
Đột nhiên có người gọi anh một tiếng.
Hai người nhìn về hướng tiếng nói phát ra, nhìn thấy ở phía xa xa có một người đàn ông mặc complet chỉnh tề, mắt đeo chiếc kính gọng vàng, ôn hòa, lịch sự đứng đó.
“Cận Ngôn?”
“Học trưởng?”
Hai người đồng thanh nói.
Vừa nói dứt lời, thì hai người thu ánh mắt về, bốn mắt nhìn nhau, cùng nhìn đối phương, trong mắt lại có thêm vào phần kì lạ.
Mặc Cảnh Thâm thu tay lại, đứng thẳng người.
Mộ Thiển đứng thẳng lên, chỉnh lại trang phục.
Tư Cận Ngôn đi về hướng hai người, cười ôn tồn, ánh mắt dừng lại trên người Mộ Thiển, “Thiển Thiển, em về nước lúc nào thế, sao không nói cho anh biết?”
Mộ Thiển nhún nhún vai, cười sảng khoái, “Mới về tối qua, tham dự lễ đính hôn của bạn thân, ở cùng cô ấy cả một ngày, nên không kịp nói với anh”.
“Ra vậy à. Đúng là lâu rồi không gặp”.
Tư Cận Ngôn đưa tay đẩy đẩy gọng kính, bước lên trước một bước, dang rộng hai tay, ánh mắt dịu dàng mà rực lửa nhìn lên người Mộ Thiển, khiến cô có chút không thoải mái, nhưng lại cũng có chút ấm áp.
Mộ Thiển mỉm cười, dang hai tay ôm anh ta như những người bạn lâu ngày không gặp, rồi lập tức buông ra.
“Lâu rồi không gặp, học trưởng lại đẹp trai hơn rồi”. Cô không tiếc lời khen ngợi.
“Em vẫn biết nói chuyện như thế”. Tư Cận Ngôn vuốt vuốt đầu cô, đáy mắt tràn ngập sự yêu chiều.
Thấy hai người họ nói chuyện vui vẻ, còn bản thân bị bọ mặc ở một bên thì sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thieu-gia-anh-da-bi-bat/1724172/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.