Vừa chớp mắt, thời gian trở thành nhân viên chăm chỉ, cống hiến cho tư bản cuối cùng đã đến.
Thiên Ý khoác lên người bộ trang phục công sở đen trắng, đơn giản nhưng không đơn điệu, cô chọn cho mình cách xuất hiện bình thường, không phô trương, không rầm rộ.
Thiên Ý hóa mình giống bao cô gái bình thường bên ngoài khác, dễ dàng hòa nhập vào đám đông.
Ngày đầu tiên đến làm công việc khá nhàn hạ, Thiên Ý chỉ việc đi theo chị Hà, một chị làm tại công ty hơn mười năm mà cô vừa quen biết, học hỏi nhiều điều tại chốn công sở. Chị Hà là người dễ tính, mọi câu hỏi của cô và đoàn nhân viên mới, đều được chị giải thích tận tình, nhờ vậy mà không khí lúc nào cũng vui tươi, thoải mái.
Giờ ăn trưa Thiên Ý cùng Nhi Lan xuống căng tin thưởng thức hương vị cơm công sở, may thay thức ăn nơi đây khá hợp khẩu vị Thiên Ý, cô ăn rất ngon miệng, chỉ riêng Nhi Lan là mặt ủ mày chau.
"Ủa sao Lan không ăn? Không hợp khẩu vị cậu à?"
"Không phải?" Nhi Lan bỏ đũa xuống, mắt nhìn ra xa: "Tên đó cứ bám theo cậu mãi làm tôi bực mình."
Tên đó trong lời Nhi Lan nói ám chỉ Hữu Danh, hắn ta quả xứng danh âm hồn bất tán, còn theo Thiên Ý đến tận chỗ làm. Không biết lấy từ đâu hy vọng, chỉ cần bám theo cô, ngày nào đó lỗi lầm của hắn sẽ được tha thứ.
Thiên Ý bật cười mai mỉa, còn lâu cô mới tha thứ cho thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-tai-ac-ma/2677855/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.