Sau buổi yêu triền miên Thiên Ý rã rời nằm trong vòng tay Phó Mặc thiếp đi.
Sáng hôm sau cô tỉnh dậy với chiếc đầu nặng trịch và cơ thể như không phải của mình. Chiến trường đêm qua đã được ai đó dọn sạch, dưới sàn không còn ngổn ngang áo quần, đồng hồ ở đầu giường cũng được nhặt lên.
Bỏ qua những nghi ngờ, Thiên Ý lê bước vào phòng tắm, nhìn những vết tích còn in đậm trên da khiến mặt cô vốn đỏ nay càng đỏ hơn.
Thiên Ý thở hắt ra, lắc đầu để bản thân không nghĩ tới chuyện đen tối kia nữa. Sau khi tắm rửa Thiên Ý chọn cho mình trang phục kín đáo che đi toàn bộ vết yêu, sau đó vội vã ra ngoài.
Đầu năm mới viện dưỡng lão đông hơn thường ngày, một nửa là người thân của các cụ đến thăm, số khác là các bạn trẻ đến biếu quà cho các cụ. Bên trong đám đông rộn ràng đó, tại một góc vắng lặng vú Hiền ngồi trên xe lăn, đôi mắt đục thi thoảng liếc nhìn ngoài cổng như đợi người nào.
Thấy cô vú Hiền bật cười khiến cho cả gương mặt nhăn nhúm. Vú nắm tay Thiên Ý thật chặt, móm mém cười nói.
“Sao đến giờ con mới đến, vú chờ con rất lâu đấy.”
Thiên Ý kéo ghế ngồi cạnh vú Hiền, cô xoa bàn tay nhăn nheo của bà.
“Con xin lỗi, do dạo gần đây con bận quá nên không thể đến thăm vú được.”
Nghe đến Thiên Ý có việc phải làm, vú Hiền chẳng trách móc, ngược lại còn lo lắng.
“Có làm gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-tai-ac-ma/2677819/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.