Chăn ấm bất ngờ tung lên, gió lạnh theo khe hở cửa sổ lùa vào sởn gai ốc. Người phụ nữ trung niên vội vã gấp chăn, thu dọn tập sách, là phẳng quần áo treo trên giá.
Bà tiến đến bên giường nhẹ nhàng đánh thức cô gái trẻ.
"Dậy đi! Còn ngủ nướng nữa là trễ học đấy!"
Cô gái nằm trên giường cựa quậy, mặt úp vào gối.
"Con dậy rồi!"
"Dậy rồi mà còn nằm chình ình ra thế hả? Có dậy hay không thì bảo?" Bà lớn tiếng quát, giọng vang khắp xóm.
Mẹ cô là như vậy, mỗi buổi sáng chẳng cần đồng hồ báo thức bà sẽ đều đặn đúng sáu giờ đánh thức cô. Kế tiếp sẽ bày biện thức ăn, tiện tay nhét bình giữ nhiệt vào balo đi học.
Bữa sáng hôm nay khá thịnh soạn, vừa vặn là món cô thích. Thế nhưng khi cô chuẩn bị thưởng thức bữa sáng ngon lành, mẹ bỗng hỏi.
"Dạo này việc học hành của con sao rồi Lan? Đã có kết quả chưa? Mang ra cho mẹ xem!"
Nhi Lan mếu máo liếc mắt cầu xin người ba hiền lành đến mức nhu nhược của mình. Ông hắng giọng rụt rè lên tiếng.
"Đang ăn sáng mà nhắc chuyện kết quả làm gì, con mau ăn rồi đi học đi."
Mẹ Nhi Lan liếc chồng mình: "Làm gì? Còn làm gì nữa? Không quan tâm nó học hành thế nào chẳng lẽ ông muốn nó sau này làm giáo viên quèn lương ba đồng như ông hả? Xin ông đấy một mình tôi khổ là đủ rồi."
Bà đập bàn quát: "Mau mang ra đây!"
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-tai-ac-ma/2677739/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.