Đêm đó Phó Mặc đã uống rất nhiều rượu, hắn thiếp đi trong cơn say bí tỉ và được đánh thức bởi Hiển Vinh.
"Em có chuyện muốn nói."
Phó Mặc chống tay ngồi dậy, ôm đầu nặng trịch ỉu xìu cất giọng khàn đặc.
"Có chuyện gì nói đi!"
Hiển Vinh nhìn ra ngoài cửa số thở dài, anh nói:
"Thiên Ý tối hôm qua đã bỏ đi."
Nghe đến đây Phó Mặc không có bất cứ phản ứng gì, hắn lạnh lùng đáp:
"Cô ấy không còn nơi nào để đi nữa, sớm muộn gì cũng quay về đây thôi."
Phó Mặc tự tin bản thân là chỗ dựa duy nhất của cô, nên chẳng có chút lo lắng khi biết tin Thiên Ý bỏ đi, vì sớm hay muộn cô cũng quay về bên hắn thôi.
"Cô ấy đi không mang theo bất cứ thứ gì, cho đến giờ vẫn chưa về. Một giờ trước cảnh sát nhận được thông báo của người dân bảo có người nhảy sông. Em đã đến tận nơi xem camera gần đó xác thực người nhảy là Thiên Ý."
Phó Mặc bừng tỉnh, cơn đau đầu cứ thế biến mất. Hắn bật dậy tra hỏi Hiển Vinh.
"Là thật? Tại sao cô ấy lại nhảy xuống? Cô ấy lại đang âm mưu kế hoạch gì?"
Hiển Vinh không thể trơ mắt nhìn anh mình đi hết sai lầm này đến sai lầm khác, anh quát: "Thôi đi! Chính anh là người giết Thiên Ý, ngay từ đầu anh đã biết cô ấy vô tội vì sao vẫn kéo cô ấy vào chuyện này? Anh thừa biết cái chết của mẹ không liên quan đến vị bác sĩ kia, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thien-pho-y-hop-dong-voi-tong-tai-ac-ma/2677734/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.