Chương trước
Chương sau
Tiêu Bạch nhìn con nhện biến dị đang biến mất đi cũng thở dài may mà có Cửu Thiên không là giờ cậu cũng đi tong rồi chưa kịp mở miệng cảm ơn thì nghe thấy Cửu Thiên đang vừa đi tới vừa nói 'em quá yếu rồi'.

Cậu nghiêng đầu nhìn người mới nói cậu yếu đây là lần đầu cậu dùng dị năng nha cậu chỉ hừ 1 tiếng rồi cúi người lậm viên tinh thạch ở con nhện cậu mới bổ đôi kia lên lấy khăn lau chùi thiệt sạch rồi dơ lên trời nhìn viên tinh thạch hình thoi màu trắng to bằng quả bóng bàn kia đang sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời mặc kệ người kia đang đi loay hoay kiểm kê lại xăng dầu trong nhà.

Ngó nghiêng viên tinh thạch một lúc cậu cũng thu hồi tinh thạch vào không gian, vừa quay đầu cậu thấy Cửu Thiên vẫn đang đứng cửa kho nhìn mình chắc anh kiểm xong rồi.Cậu đi thẳng vô kho vung tay thu hết những can xăng lớn nhỏ lại để lộ ra 1 căn phòng to lớn rộng rãi trống không xong việc cậu ngáp1 cái quay đầu đi ra,tới gần Cửu Thiên vẫn luôn nhìn chằm chằm mình cậu ngước mặt lên nhìn anh mà anh vẫn cứ nhìn cậu cậu khó hiểu nghiêng đầu ý muốn hỏi có chuyện gì sao?

cậu đâu biết khi cậu đang đứng ngốc ngó nghiêng viên tinh thạch như đứa bé đang nhìn kẹo kia làm Cửu Thiên không rời mắt được cho tới khi cậu thu đồ xong còn ngáp 1 cái làm nước mắt chảy ra làm cậu trở nên rất ngây thơ như đứa bé kia đã làm Cửu Thiên thẫn thờ nghĩ bản thân mình thật có lỗi em ấy con nhỏ như vậy nên có chút lười nhát cũng là bình thường mình phải thông cảm dậy bảo nhiều hơn còn cần phải bảo vệ cậu nữa. Thấy cậu nghiêng đầu nhìn mình Cửu Thiênliền lắc đầu cười cười dơ tay bẹo má cậu nói 'đi thôi'.

Tiêu Bạch ngơ ngác khó hiểu nhìn cái người béo má mình đi đằng trước kia nhưng vẫn đi theo anh. Bởi chỗ đổ xăng và kho xăng cách nhau cũng khá xa nên chuyện xảy ra ở kho xăng với chỗ đổ xăng 2 bên đều không biết đến khi gần tới chỗ xe thì lại nghe tiếng gào thét của tang thi.Tiêu Bạch vẫn luôn lững thứng sau lưng Cửu Thiên nên cậu không thấy chuyện đằng trước đang diễn ra, chỉ thấy Cửu Thiên rụtbô đàm nói 'rút lui'. Cậu đứng đằng sau nghiêng đầu ngó qua người Cửu Thiên thấy thấy 1 đàn tang thi đang loi nhoi lúc nhúc ngay gần chiếc xe thì hiểu sao lại kêu rút rồi. 2 người đành đi tới xuất kích đánh bớt tang thi rồi lên xe.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. 1001 Phương Pháp Nghịch Tập Của Vương Phi Bá Đạo

2. Bước Ra Bóng Tối Để Yêu Anh

3. Đêm Nay Mạc Gia Chủ Lại Đến



4. Trùng Sinh Để Gặp Người

=====================================

Lên tới xe Tiêu Bạch xuống sau ung dung ngồi thu tinh thạch của tang thi nãy bị giết chết xong xuôi thì cậu vươn vai tới chỗ Cửu Thiên vung tay lấy ra 1 nửa tinh thạch lúc nãy đánh tang thi chỗ chạm xăng cho anh xong rồi cậu lấy ra thêm 1 bọc kẹo sữa đưa anh thay cho lời cảm ơn rồi đi về lại vị trí của mình.

Tiêu Kỳ ngồi kế bên Cửu Thiên thấy Tiêu Bạch cho kẹo liền lên tiếng 'Bạch ca em cũng muốn ăn kẹo'

Nghe có người kêu mình cậu ngẩng đầu nhìn Tiêu Kỳ lấy ra cây kẹo mút quăng tới Tiêu Kỳ nhận được kẹo vui vẻ hất mặt với mấy anh trên xe kia rồi gỡ kẹo ăn hiên ngang như đứa trẻ giành được món đồ yêu thích còn cái cuối hí hửng ăn.

Cửu Thiên nhìn bọc kẹo một lúc rồi cũng bốc 1 viên ăn vừa bỏ vào miệng là thấy vị ngọt nhưng không gắt nơi đầu lưỡi còn mang theo sự mềm mại ngậm như muốn tan trong miệng khiến cho anh phải nhắm mắt hưởng thụ vị ngọt ngào thơm mùi sữa kia

Đám người Văn Hưng nhìn thấy đại ca mình ăn đồ ngọt liền ngỡ ngàng rõ ràng lão đại không thích đồ ngọt a còn ghét nhất là kẹo sữa nha. Văn Hưng nhìn bọc kẹo kĩ thì phát hiện đây là bọc kẹo nổi tiếng ở nước ngòai là hàng hiếm rất khó tìm nha vỏ ngòai bọc mang 1 màu trăng không có bất cứ họa tiết nào chỉ in đún|g dòng hãng kẹo nổi tiếng 1 tháng chỉ có 100 bọc mà còn phải đặt trước 3 tháng mới có hàng nha Văn Hưng boết được kẹo nào do bọc kẹo này Cửu Tuyết rất thích ăn cô hay than khó mua nên cô giữ rất kĩ nha. Nhìn bọc kẹo rồi quay qua nhìn cây kẹo Tiêu Kỳ ăn kia là 1 lọai kẹo bình thường hay bán ở các trường học đều có anh liền cười nói 'haha đại ca bịch kẹo sữa màu trắng của anh là hàng hiếm nha bình thường đã khó mua rồi giờ mạc thế lại càng khó mua nha'

Nghe Văn Hưng nó xong thì Tiêu Kỳ liền quay qua nhìn bọc kẹo liền giật mình đây chẳng phải bọc kẹo mình đặt mua cả 6 tháng vẫn không có hàng xin Bạch ca cũng không cho còn chặn luôn sđt mình sao lại đem cho Cửu Thiên a nghĩ xong cậu nhìn viên kẹo trên tay mình liền ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi rất không vuìa liếc Văn Hưng xong còn quay xuống đưa đôi mắt tủi thân xuống chỗ Tiêu Bạch. Tiêu Bạch thấy Tiêu Kỳ nhìn mình thì nhướng mày 'ý kiến'.

Tiêu Kỳ thấy vậy liền lắc đầu quay lên mút cây kẹo của mình không dám phản kháng lâu lâu lại nhìn trộm qua bọc kẹo sữa của người ngồi kế bên mà hậm hực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.