sáng hôm sau chỉ có 1 phần người dị năng cùng những người trẻ tuổi muốn rời đi còn lại những người sống âu đời ở đó đều muốn ở lại.
Tiêu Bạch nhìn những gương mặt quen thuộc đã làm cho cậu lâu năm ấy có hơi buồn khuyên nhủ "Các bác hay là đi cùng với con đi ở đây không an tòan nữa rồi"
Những người lớn tuổi nhìn cậu chủ nhỏ chỉ cười xòa xua tay nói cậu "Cậu chủ cứ đi đi bọn tôi ở đây quen rồi không muốn rời đi "
Tiêu Bạch cứ trần trừ đứng đó nhìn mấy người lớn tuổi đang tươi cười tiễn con cháu lên xe kia mà lòng có chút buồn đến khi mọi người lên xe hết rồi cậu vẫn còn chưa chịu lên xe Cửu Thiên đi tới vỗ vi cậu nói "chúng ta lên đường thôi "
Cửu Thiên nhìn những người ở lại nhắc nhở "sau khi bọn cháu đi mọi người nhớ đóng cửa căn cứ cho thật kĩ lại nếu có duyên chúng ta xẽ gặp lại"
Mấy người ở lại vẫn luôn gật đầu cười dơ tay tạm biệt những người trên những chiếc xe việt dã được cải tiến theo từng ngày qua cùng rời đi, xe Cửu Thiên dẫn đầu mở đường đi ra khỏi căn cứ ra tới ngòai căn cứ thì cũng là lúc đàn tang thi ồ ạt kéo đến bám xung quanh xe làm xe có hơi khó đi.
Cửu Thiên nhìn tình hình thì liền thông báo qua bộ đàm tự chế của Tiêu Bạch "các dị năng giả lên nóc xe để đánh tang thi mở đường"
Lệnh vừa ban ra mọi người đầu giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-the/2665613/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.