Cửu Thiên chưa nhìn mọi chuyện vẫn chưa kịp nói gì thì liền nghe tiếng gầm rú ở phía xa xa liền cau mày nói "chuyện này để sau hẵng nói tiếp giờ chúng ta cần phải đi ở đây hình như không còn an tòan "
Tiêu Bạch gật dẫn mọi người lên xe còn chiếc xe kia cậu thu vô không gian rồi lấy bộ đàm thông báo với các xe khác chuẩn bị lên đường, thông báo xong cậu cũng quay qua phía anh hỏi " ở khu rừng này có thứ mà đám tang thi kia dè chừng vậy giờ chúng ta nên đi sâu hơn hay đổi hướng khác đây"
Cửu Thiên đăm chiêu suy nghĩ một lúc nghe được bộ đài thông báo quân sự có lập khu căn cứ tị nạn ở gần liền nhắm mắt lại đáp “chúng ta tới khu căn cứ quân sự trước đã rồi tính tiếp ở đây có lẽ có thứ nguy hiểm”
Tiêu Bạch nhận được lệnh liền lên ghế lái tay thì vung lấy ra những khẩu phần cơm cậu nấu sẵn đang còn nóng hổi nói"mọi người ăn cơm nghỉ ngơi đi em lái xe cho"
Trương Thịnh nhìn người anh họ ốm yếu lòng đau sót lại gần cậu đưa muỗng cơm"để em đút anh ăn anh ốm quá rồi"
Cửu Thiên nghe Trương Thịnh nói liền nhìn lại Tiêu Bạch đúng thật cậu dạo này đích thực ốm đi rất nhiều làn da có chút tái anh nhìn cậu đang được đút ăn kia liền lên tiếng " em ấy rất kén ăn cũng có bệnh sạch xẽ nên em ấy xẽ không ăn đồ của em đâu"
Trương Thịnh nghe xong mặt buồn hiu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-the/2665605/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.