Buổi tối cả nhà Hà Nhi ríu rít nói chuyện, bữa cơm thật 'ấm cúng'
Cô hớt lẻo:
- Mẫu hậu đại nhân\, tên khốn kiếp kia trưa nay dám trộm xúc xích của con!
Hữu Thành vẻ mặt vô tội:
- Con đâu có\, nó nói láo!
Cô cướp lấy miếng thịt mà anh định gắp lên:
- Cãi cãi\, suốt ngày cãi! Thế xúc xích của tôi không cánh mà bay à?
Hữu Thành nghiến răng:
- Con quỷ cái\, mày láo vừa thôi! Mày trả tao miếng thịt!
- Không trả!
Bố cô hùa theo:
- Làm anh mà suốt ngày giành đồ là sao con?
Cô nhào đến bên bố:
- Đó đó\, chỉ có bố là hiểu con! Nào mau mau xử trảm tên đó đi
Hữu Thành cũng không thua:
- Hoàng thượng! Hôm qua còn cùng thần thiếp tay trong tay\, nay đã đi theo con ả kia sao? Rõ ràng nó cướp của ta mà?
- Ta thay đổi rồi! - Ông cười khà khà.
Mẹ cô đập bàn cái rầm, quát lên:
- Bố con mấy người có thôi đi không? Bữa cơm mà chí chóe ầm ĩ hết lên. Đau hết cả đầu!
'Bố con mấy người': thôi xong, quả này nay học sinh của mẫu hậu đại nhân lại làm nên tội rồi nên mẫu hậu mới nóng như vậy.
Thế là ba con người ầm ĩ lại phải trật tự, tí nữa lại ra sân ngủ có người mất thui T.T
Lê Cẩm Lan quay qua Hữu Thành:
- Em con giờ là đồng nghiếp của con rồi\, có gì giúp đỡ em nhé?
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975330/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.