Cô mệt mỏi thức dậy, vươn mình rồi đi vệ sinh cá nhân.
Hà Nhi nghe ngoài cổng có tiếng chuông liền chạy ra mở cổng, Mặc Thanh Phong phi xe thẳng vào trong sân. Cô giận dỗi không thèm đoái hoài. Anh chạy đến ôm cô:
- Bé con làm sao thế?
Cô hất tay anh ra:
- Đừng có chạm vào em!
Anh xoay cô lại đối mặt với mình tay vẫn ôm eo cô, cúi mặt xuống định hôn cô nhưng cô né. Anh ngạc nhiên:
- Em sao vậy?
- Anh làm gì mà tối qua đến giờ không trả lời tin nhắn em?
Anh nhún vai:
- Anh đâu có đụng vào điện thoại đâu?
- Vậy anh làm gì mà không để ý đến điện thoại?
- Anh cố làm xong việc để hôm nay đi bàn giao xe với em nè!
Cô quay người bước đi:
- Xì!
Có mà công việc với một người lớn một trẻ nhỏ ấy! Cô thay quần áo tươm tất, tóc tai chuẩn bị kĩ càng. Hôm nay cô mặc một chiếc áo len freesize màu xanh lá, một chân váy đuôi cá đen và buộc tóc đuôi ngựa, chân đi đôi boot cao gót 10 phân màu đen lại càng tôn lên vẻ đẹp của cô.
Cô chán nản nhìn tóc mình, nó đã mọc ra chân đen hết rồi mà giờ ba tháng nữa mới đến Tết, làm bây giờ thì quá sớm đi. Cô thở dài:
- Cố một thời gian nữa rồi làm vậy!
Cô hậm hực đi xuống thẳng nhà mà không thèm để ý gì đến anh. Anh cũng chẳng nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975261/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.