Sau khi xuống vòng quay, cô và anh chọn một quán lẩu nướng ngay tại công viên. Cô gắp một miếng tokbokki bỏ vào bát của mình, mi mắt rũ xuống:
- Mặc Thanh Phong, em mong anh luôn thành thật với em...
Anh nhìn cô đầy nghi hoặc:
- Ý em là sao?
Cô mỉm cười:
- Ý em là mong anh đừng giấu em chuyện gì đó mà!
Anh không nói gì nữa mà lấy điện thoại ra nhắn tin với ai đó, cô buông đũa nhìn anh đăm chiêu vào màn hình điện thoại 15 phút liền.
Mãi một lúc sau đó anh mới bỏ điện thoại vào túi quần mỉm cười:
- Chúng ta ăn tiếp thôi!
Cô đẩy chúng qua một bên từ tốn nói:
- Chúng nguội hết rồi, ly sữa nóng của chúng ta cũng đã nguội hết.
Anh ái ngại nhìn cô:
- Vậy chúng ta đi về chứ? Anh có chút chuyện cần giải quyết!
Cô cầm túi đứng dậy:
- Anh bận thì cứ đi đi, em tự bắt xe về được!
Cô một mình rảo bước quanh công viên, nhìn lại những trò chơi mà anh và cô vừa chơi rất vui vẻ vậy mà chỉ một thời gian ngắn hai người đã chẳng còn gì để nói.
Cô bắt một chiếc taxi đến quán của Lộ San. Cô nàng vẫn bận rộn với khách hàng, hình như đã gầy đi không ít. Cô đến bên cạnh Lộ San, xoa vai gầy:
- Hey, bất ngờ không?
Lộ San thấy cô thì vui mừng ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé. Cô nhìn bạn thân mình mỉm cười:
- Nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-thanh-phong-em-nho-anh-roi/2975255/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.