Sài Côn cảm thấy đại ca của họ thay đổi.
Suy nghĩ này cũng không phải gần đây mới có mà là đã tồn tại trong lòng một khoảng thời gian rồi.
Nhưng thứ Hai vào lớp lần này, cậu ta nhận thức được sự thay đổi của Thẩm Yến Trầm rất lớn, vì cậu ta nhìn thấy Thẩm Yến Trầm đang nằm trên bàn làm bàn, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Hành động này khiến Sài Côn vừa bước vào lớp đã cảm thấy bản thân đi nhầm lớp rồi.
Ngẩng đầu im lặng nhìn tấm bảng ghi lớp Chín, rồi lại nhìn đại ca có thói quen nằm xuống bàn ngủ của họ, Sài Côn vừa vui vừa sợ.
Vui mừng chính là hắn con mắt không tốn, đang ở làm bài đích thực là Thẩm Yến Trầm, kinh hãi chính là cũng không biết bọn họ lão đại đây là bị cái gì kích thích, thế nào đột nhiên dấy lên liễu học tập đích hứng thú.
Hay là làm bạn với học sinh giỏi nên bất giác ảnh hưởng.
Sài Côn cảm thấy mình hơi tổn thương trong lòng, nếu đúng như suy nghĩ của cậu ta, kết bạn với học sinh giỏi sẽ khiến người ta thích học, vậy trước đây Thẩm Yến Trầm đi chung với cậu ta thích đánh học trốn học… Vậy chẳng phải nói rằng cậu ta chỉ có thể mang ảnh hưởng không tốt đến cho người khác.
Nghĩ đến khả năng này, Sài Côn cảm thấy toàn thân cậu ta khó chịu.
So sánh người với người lập tức dễ dàng phát hiện khuyết điểm của chính mình. Sài Côn vừa cảm thấy bản thân chính là năng lực tiêu cực, tâm trạng của câu ta mà tốt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-suc-cung-chieu/380198/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.