Khi Thẩm Yến Trầm cầm tấm chi phiếu ra cũng đã chuẩn bị tâm lý nói hết tất cả cho Hàn Tử Dịch.
Cậu sống một mình trong căn nhà rộng lớn như vậy mà không có người thân nào ở bên cạnh, trong tay lại có một khoảng tiền như thế. Hàn Tử Dịch là người thông minh nếu không phát hiện kỳ lạ mới là chuyện quái đản.
Có lẽ ngay từ đầu hai người biết nhau, Hàn Tử Dịch đã nhìn thấy tình hình của cậu, có thắc mắc nhưng không hỏi mà thôi.
Bây giờ quan hệ hai người thân thiết hơn, lúc này hỏi cũng thích hợp.
Thẩm Yến Trầm luôn biết Hàn Tử Dịch là người dịu dàng, nhưng chỉ thật sự ở bên cạnh anh mới có thể phát hiện anh còn dịu dàng hơn tưởng tượng của cậu.
Hàn Tử Dịch nhìn Thẩm Yến Trầm vẫn đang ngớ người, cho rằng cậu không muốn nhắc đến, trong lòng hơi hối hận bản thân hỏi quá đường đột. Anh cho rằng là cơ hội thích hợp nhưng có lẽ không thích hợp với Thẩm Yến Trầm.
Anh muốn chia sẻ gì đó với Thẩm Yến Trầm, có lẽ bây giờ Thẩm Yến Trầm vốn không muốn nhắc đến những điều này.
Là anh quá nóng vội rồi, rốt cuộc anh có một linh hồn trưởng thành nên cảm thấy quá đương nhiên, hay là anh nên cởi mở lòng của mình hơn, như vậy mới có thể hiểu được trong đầu thanh niên trẻ tuổi đang suy nghĩ cái gì.
Trong đầu thì suy nghĩ những điều này nhưng vẻ mặt lại không biểu hiện, Hàn Tử Dịch khẽ nói: “Cậu không muốn nói thì đừng nói, bây giờ chúng ta ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-suc-cung-chieu/380192/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.