Hàn Tử Dịch có thể nhận diện khuôn mặt trước giáo viên của Trung học Số 1 Giang Thành, không ai không nhận ra anh.
Cô Hồng cũng từng tưởng tượng rằng mình hoán đổi vị trí với lão Cao, cô dạy lớp Một, lão Cao dạy lớp Chín. Như vậy toàn bộ những học sinh học giỏi ở cấp ba đều trong tay cô, đủ loại khen thưởng và vinh dự cũng sẽ rơi vào tay cô.
Chuyện này chỉ cần tưởng tượng thôi cũng có thể vui mừng thành tiếng.
Nhưng mà tưởng tượng cuối cùng là tưởng tượng, trong lòng cô rất rõ, cho dù lão Cao dạy lớp Chín đi nữa thì cô cũng không dạy được lớp Một, cô cũng chỉ tưởng tượng trong đầu rồi thầm vui mà thôi.
Trong hiện thực không hề nghĩ rằng thật sự có một ngày như vậy, hạng nhất khối lại gõ cửa lớp Chín.
Cô Hồng nhìn Hàn Tử Dịch chân thật, nhất thời chưa hoàn hồn. Đối với người ngoài, Hàn Tử Dịch cao ngạo tựa như trong truyền thuyết vậy, vẻ mặt lạnh lùng. Rõ ràng anh chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản nhất, quần đen và giầy thể thao trắng nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy thật thẳng thớm đẹp đẽ vô cùng.
Là một giáo viên nên cô Hồng hoàn hồn rất nhanh, cô vô cùng kinh ngạc hỏi: “Trò Hàn tìm Thẩm Yến Trầm sao?”
Hai người này, một người là cục vàng được nâng niu trong tay đặt trong tim, một người là cá biệt khiến cho giáo viên hận không thể muốn đuổi học. Học cùng nhau hai năm cũng chưa từng nghe đồn bọn họ có quen biết gì, bây giờ là chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-suc-cung-chieu/380177/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.