Hàn Tử Dịch cảm động bởi câu nói trong lúc vô ý của Thẩm Yến Trầm, sau đó anh nhìn Thẩm Yến Trầm rồi nói với giọng nói vô cùng dịu dàng: “Được, nếu thật sự có ngày như vậy, nhất định tôi sẽ tìm cậu nương tựa.”
Thẩm Yến Trầm còn chưa kịp mừng lại nghe Hàn Tử Dịch nói tiếp: “Vậy chúng ta tiếp tục làm bài đi.”
Thẩm Yến Trầm: “…”
Cậu thầm nghĩ ‘Sao có thể như vậy chứ, bầu không khí tốt như vậy,’ cậu còn tưởng rằng có thể thoát khỏi án xử phạt công khai này rồi chứ, kết quả lại bị đánh về nguyên hình nhanh như vậy? Chẳng phải hẳn là miến cho cậu tiếp tục làm bài chứ? Chuyện này phát triển có chút ngoài dự đoán.
Có lẽ học sinh giỏi không hiểu được trong đầu của học sinh dốt không muốn làm bài kiểm tra, vậy không thể trách Hàn Tử Dịch được, muốn trách thì trách bản thân không phải là học sinh giỏi.
Trong lòng Thẩm Yến Trầm đau khổ không kể xiết nhưng gương mặt phải luôn vui vẻ, thể hiện dáng vẻ tôi vô cùng nhiệt tình học tập tôi sẵn lòng hăng hái học tập vùi đầu vào làm bài các môn.
Hàn Tử Dịch cũng không biết cậu suy nghĩ gì, chủ yếu là anh nghĩ nếu Thẩm Yến Trầm nỗ lực học tập như thế, chắc chắn bản thân phải giúp đỡ cậu ấy, thỏa mãn chút nguyện vọng này của cậu.
Về phần bây giờ bản thân không biết thì không sao cả, thời đại internet cái gì cũng có thể tra được hết. Vì Thẩm Yến Trầm, anh cũng có thể sống lại, thi lại Đại học một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-suc-cung-chieu/380171/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.