Lâm Diễn Thành dưới Côn Luân Hư, lúc này Tố Cẩm một mình đợi ở khách điếm.
Ngày ấy, chỉ qua sáng sớm hôm sau, Mặc Uyên liền trực tiếp mang Tố Cẩm đi tới Côn Luân Hư. Dù sao ngài thường xuyên đi khắp nơi tìm kiếm Liễu Chiếu Ca, lúc này rời kinh đô, cũng sẽ không làm người khả nghi. Trước khi đi, Mặc Uyên theo ý của Tố Cẩm, báo cho mọi người trong phủ, không cần đem chuyện Liễu Chiếu Ca trở về nói ra ngoài, để tránh nhiều việc phát sinh.
Sáng nay Tố Cẩm dẫn Mặc Uyên tiến vào Côn Luân Hư, nói cho ngài vị trí chỗ phượng hoàng xong, liền nghe lời Mặc Uyên quan tâm an nguy của ả, lập tức rời khỏi Côn Luân Hư.
Lúc này Tố Cẩm đang ngồi trước bàn trang điểm, nhìn thanh niên tuấn lãnh trong gương đồng, dáng vẻ của thanh niên này giống Thái tử Cửu Trọng Thiên, Dạ Hoa.…
Tố Cẩm gợi lên một nụ cười ôn hòa, bóng người trong gương cũng trở nên ôn nhu. Ánh mắt Tố Cẩm bắt đầu trở nên si mê: "Dạ Hoa…." Dạ Hoa chàng chưa bao giờ cười dịu dàng như vậy….
Người trong gương này, ả yêu hơn tám vạn năm, nguyện ý vì y mà làm bất cứ việc gì! Nhưng….
Si mê qua đi, trong ánh mắt Tố Cẩm dần dần nhiễm oán hận: "Dạ Hoa, chàng hai lần hạ phàm, đều cùng Mặc Uyên dây dưa! Chàng cho ta vị trí nào hả!"
Tố Cẩm dường như điên cuồng, đột nhiên lại bật cười, đối với bóng người trong gương, dịu dàng nói: "Nhưng không sao… Mặc Uyên dùng thân thể phàm nhân mà vào nơi đó lấy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sac-nhiem-hoa/872024/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.