Lắc lắc cổ tay mỏi nhừ, ta cầm chén trà uống một hơi cuối cùng, lau miệng.
“Tiểu Kì, ngươi ngày hôm qua đáp ứng ta rồi nga!”
“Đúng vậy, công tử.” Tiểu Kì thần tình sủng nịch.
Ha hả, ai kêu ta là tiểu hài tử người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe dừng như vậy....... [ Lâu [ vuốt chòm râu không biết có không ]: khụ đứa nhỏ a, làm người phải hiểu được khiêm tốn...... Khiêm tốn, là phẩm đức truyền thống của dân tộc Trung Hoa Liên [ vô tội trợn to mắt ]: ta biết a chính là, chính là ngươi đặt ra như vậy a! Người ta có biện pháp nào nói khác đâu? Lâu:...... ]
“Nga sau khi ăn xong đi một trăm bước! Có ích khỏe mạnh.”
Đào Hoa Nguyên là một thanh lâu, điểm ấy chúng ta đều biết. Nói như vậy, thanh lâu từ hoàng hôn bắt đầu buôn bán, làm việc ban đêm. Ban ngày các vị công tử cô nương ngủ ngon trên giường, cuộc sống hắc bạch điên đảo, trừ bỏ đáp ứng một vài lời mời đến nhà. Buổi tối, thanh lâu giăng đèn kết hoa, giống như làm việc vui, trong đại sảnh tiểu lâu đều có người đến người đi. Điều này làm cho ta nghĩ tới Hoàn Châu Cách Cách 2, đoạn bạn Tử Vi bị bán vào thanh lâu. Tử Vi thuần khiết hỏi: “Đây là nơi nào?” Sau đó tú bà kỳ quái đáp: “Chúng ta này, làm chính là việc tặng hướng nghênh đón. Nam nhân tìm đến chúng ta này để vui vẻ, chúng ta nghĩ biện pháp làm cho bọn họ tận hứng!” Ta chen một câu vào này, bọn Nhĩ Khang thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sac-lien-y/178758/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.