Rốt cục, trong phòng chỉ còn lại có ta cùng y. Trong lúc nhất thời yên tĩnh không tiếng động, chỉ còn nghe tiếng ta nức nở như có như không.
Ta nằm trên mặt đất, bi ai phát hiện ra, cùng lúc tuyệt vọng ào đến, vẫn có chút may mắn đi. May mắn con người như ma quỷ kia, rốt cuộc là mềm lòng. Hay là nói, mục đích nguyên bản của y chính là như thế? Ta không biết, nhưng, hiển nhiên, ta thỏa hiệp ta yếu đuối ta buông xuôi làm cho y thật cao hứng. Đối mặt bản thân vô dụng như vậy, ta trừ bỏ khóc, thật sự không tìm thấy phương pháp nào tốt hơn. Ta biết, bản thân trước giờ cũng không là người có ý chí kiên định. Nhưng khi sự thật xảy ra trước mắt, ta vẫn cảm thấy cực ghét bản thân mình.
“Lại đây.” Âm điệu không hề phập phồng, giống như đến từ địa ngục.
Ta theo bản năng run lên, nhắm mắt lại, hít sâu.
Cái gì tới cũng tới.
Có chút run rẩy đứng lên, ta mới phát hiện vết thương bị roi đánh trên người không biết khi nào đã nứt ra rồi. Màu đỏ tươi thấm ra lý y trắng mỏng, giống như hồng mai nở rộ trên tuyết, đóa hoa diễm lệ. Hai chân bị đông lạnh có chút cứng ngắc, ta dậm chân một cái, chậm rãi đi về phía người kia.
Y ngồi ở chỗ kia, cao cao tại thượng. Khóe miệng ôm lấy một nụ cười tà mị, biểu hiện y hiện tại tâm tình thật là tốt. Ánh mắt nhìn ta nóng rực giống như sắp thiêu cháy. Nhíu mày, cúi đầu, cắn môi, khắc chế thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-sac-lien-y/1573527/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.