Một buổi sáng cứ thế trôi qua như vậy, Mộc Hàn Hạ về nhà tắm rửa, đến công ty vẫn còn sớm, chưa tới thời gian đi làm, nhưng từ xa đã nhìn thấy cửa văn phòng Lục Chương khép hờ, đèn còn bật sáng.
Đúng là ngạc nhiên. Lục Chương chưa bao giờ đến sớm như vậy.
Cô đi qua đẩy cửa, quả thực thấy Lục thiếu gia ngồi ngay ngắn sau máy tính, bộ dáng vẻ mặt vô cùng buồn chán. Nhìn thấy cô xuất hiện, ánh mắt anh ta sáng ngời, sau đó nở nụ cười: “Này, đây không phải là sư phụ sao? Đã ăn chơi về rồi à?”
Anh ta cười vô cùng vui vẻ, trong lòng Mộc Hàn Hạ cũng ấm áp, thản nhiên nói: “Nói bậy gì đấy, ai đi ăn chơi chứ, tôi có việc. Sao cậu đến sớm như vậy, không có tôi ở đây trở nên chăm chỉ à? Vi sư cảm thấy vô cùng vui mừng.”
Lục Chương thờ ơ đáp: “Ha ha, từ trước đến nay bổn thiếu gia đều làm theo ý mình, muốn làm mấy tiếng thì làm mấy tiếng. Nửa đêm đi làm thì sao chứ? Chăm chỉ ư? Xin lỗi, tôi tạm thời chưa có nghĩ sâu như vậy.”
Mộc Hàn Hạ bị anh ta chọc cười, xoay người muốn về văn phòng của mình, Lục Chương lại gọi cô: “Đợi đã.”
Mộc Hàn Hạ nhìn anh ta: “Còn có chuyện gì à?”
Lục Chương hỏi: “Cô đi thành phố Giang gặp ai vậy? Đi nhiều ngày như vậy.”
“Một người bạn cũ.”
“À.” Lục Chương miễn cưỡng nói: “Nam à? Có phải trợ lí cô muốn sắp xếp kia không?”
“Không phải, là nữ.” Mộc Hàn Hạ nhanh nhẹn đáp.
Lục Chương nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-phu-han-ha-khong-phu-han-ha/877417/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.