Thực ra cũng không khó nhận ra, anh ta không thay đổi nhiều, thân hình vẫn cao cường tráng như trước, khuôn mặt chính trực. Bảy năm trước anh ta mặc áo khoác màu đen, bảy năm sau vẫn vậy. Cho dù đi bộ trong đám người vẫn lộ ra bộ dáng trầm ổn phong độ thành thục như cũ.
Nhưng vẫn có thay đổi, Mộc Hàn Hạ nhìn anh ta cúi đầu hút thuốc, băng qua đường bước về phía bên này. Đầu anh ta đã có tóc bạc, nếp nhăn hằn rõ trên khóe mắt. Anh ta bước đi cũng chậm, vẻ mặt bình thản, dường như thiếu cảm giác hăng hái khi hơn ba mươi tuổi.
Hai người chỉ cách có mấy mét.
Đúng lúc này, anh ta hút xong thuốc, ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh xẹt qua người cô, đột nhiên ánh mắt anh ta dừng lại, nhìn vào cô.
Cách người đi đường, cô ngồi, anh ta đứng.
Cô từng là nhân viên bán hàng bé nhỏ bị anh ta dồn tới đường cùng.
Còn anh ta từng là người quyền cao chức trọng, tính một tay che trời.
Ánh mắt Mộc Hàn Hạ bình tĩnh nhìn anh ta.
Mạnh Cương nhìn chằm chằm cô mấy giây, chợt ném điếu thuốc xuống, sau đó dời mắt đi dường như không thấy cô, lướt qua cô đi xa.
Mộc Hàn Hạ hơi giật mình, không nghĩ tới Mạnh Cương nhìn thấy cô sẽ có phản ứng như vậy. Tuy hai người có thù oán, nhưng năm đó Mạnh Cương còn có thể lạnh nhạt kí tài liệu cho cô thôi việc, còn thân thiết, cười khẩy cô quá ngây thơ. Hiện tại hình như không mong nhìn thấy cô chút nào?
Hơn nữa tuy thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-phu-han-ha-khong-phu-han-ha/877412/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.