Anh nói:“Hàn Hạ, trở về bên cạnh anh...”
Trong mắt Mộc Hàn Hạ từ từ rơm rớm nước. Trong bóng đêm hai cơ thể dán vào nhau, giọng nói của cô cũng rất bình tĩnh:“Lâm Mạc Thần, anh có biết ngày đó em khó chịu thế nào không?”
Anh im lặng.
Sau đó anh ép cơ thể cô đặt lên tường. Anh cúi đầu nhìn cô, mặt hai người thực sự cách rất gần nhau.
Tới gần như vậy khiến Mộc Hàn Hạ khó xử. Cô nghiêng đầu tránh đi khẽ nói:“Em khó chịu, nhưng sau đó nghĩ lại thì không thể oán giận anh. Phong Thần sắp đổ, chúng ta không có cách nào xoay chuyển được. Phá sản, ngồi tù... những điều này anh đều phải một mình gánh chịu, cũng không nói với em. Phần tiền kia mẹ anh cũng là người có trách nhiệm liên quan, nếu làm không tốt bà cũng phải ngồi tù. Hai ngày nay, em cũng đã tự hỏi chính mình, nếu đổi lại là em, em sẽ lựa chọn thế nào? Chẳng lẽ chờ cho mình và mẹ cũng ngồi tù...” Nói tới đây, cô bỗng nhiên bi thương không nói được nữa.
Lâm Mạc Thần nhìn chằm chằm cô. Trong bóng tối, cô nhìn thấy ánh sáng nhạt trong mắt anh, không biết nước mắt hay là màu mắt của anh nữa.
“Xin lỗi.” Anh nói.
Trong nháy mắt, Mộc Hàn Hạ òa khóc.
Anh cúi mặt xuống.
Nụ hôn vô cùng dịu dàng, môi dường như mút từng chút một. Tay anh cũng khẽ vuốt mái tóc dài của cô. Trong nháy mắt Mộc Hàn Hạ hoàn toàn mê man.
Trong căn phòng tối tăm vắng lặng, vòng ôm và đôi tay ấm áp của anh khiến cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-phu-han-ha-khong-phu-han-ha/877388/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.