“Will bring great influence to the industry (Sẽ mang lại ảnh hưởng to lớn cho ngành sản xuất),không phải in the industry.” Lão Phương nói, trình độ khẩu ngữ lưu loát khiến Mộc Hàn Hạ ao ước.
“Vâng, cháu cám ơn.” Mộc Hàn Hạ lập tức sửa lại,“Cháu viết còn kém lắm.”
Ánh mắt Lão Phương vẫn còn dừng trên màn hình của cô, nhìn một lát, nhưng thật ra lại hơi bất ngờ:“Cháu phân tích thực sự rất thấu đáo, quan điểm cũng rất sắc bén. Không tồi.”
Mộc Hàn Hạ cười, cũng không khiêm tốn hay ngại ngùng, mà nói:“Cám ơn sự khen ngợi của Lão Phương.”
Lão Phương cười hỏi:“Nhìn tuổi của cháu vẫn còn trẻ, cũng khoảng hai hai hai ba đúng không? Cháu tốt nghiệp trường đại học nào?”
Mộc Hàn Hạ đáp:“Cháu không học đại học.”
Qua hai ngày là cuối tuần, Mộc Hàn Hạ dậy rất sớm, tới một công viên gần quảng trường Thanh Du, đã có một số người đang tập thể dục buổi sáng, cô chạy một vòng, không gặp được người quen, trong lòng hơi tiếc nuối.
Đợi đến khi cô chạy được mấy vòng, nghỉ ngơi bên cạnh hồ, lại nhìn thấy một bóng dáng gầy gò, mặc quần áo thái cực, đang đánhThái Cực quyền, còn ai ngoài Lão Phương đây?
Mộc Hàn Hạ cười đi qua, vốn định chào hỏi, nhưng nhìn ông lão nhắm mắt, thần sắc chuyên tâm, khí chất thanh túc ôn nhã, nên không muốn quấy nhiễu. Đứng một lát, cũng học theo ông, đánh Thái Cực quyền.
Lão Phương đánh xong bài quyền, vừa mở mắt, đã thấy cô gái bên cạnh, dường như đang khoa tay múa chân. Động tác tuy không lưu loát, nhưng nhìn rất có tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-phu-han-ha-khong-phu-han-ha/877358/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.