“Hàn Hạ? Hàn Hạ?”
“Vâng?” Cô kinh ngạc, ngẩng đầu từ máy tính lên, thấy chị Trương cùng bộ phận đứng ở trước bàn đang nhìn cô cười.
“Nhìn cái gì mà say mê như vậy?” Chị Trương hỏi.
“Dạ, em đang xử lý một ít số liệu.” Mộc Hàn Hạ ngượng ngùng sờ đầu, thực ra vừa rồi cô đang ngẩn người thất thần,“Chị Trương, có chuyện gì vậy?”
Chị Trương cười vô cùng nhiệt tình, một ngón tay chỉ về phía sau, lúc này Mộc Hàn Hạ mới nhìn thấy Mạnh Cương và quản lý đang đứng bên ngoài cửa phòng bộ phận thị trường, đang nói chuyện gì đó. Trong lòng Mộc Hàn Hạ giống như bị điện giật, hơi run lên, miễn cưỡng thấp giọng cười nói:“Sao Mạnh tổng lại đến đây?”
Chị Trương trả lời:“Mấy ngày nay thành tích tốt như vậy, Mạnh tổng nói mời mọi người trong bộ phận thị trường uống nước. Cho cả tiền rồi này, mau đi đi.”
“Vâng.” Mộc Hàn Hạ vội nhận lấy tiền, khi ra ngoài cửa, cúi đầu,“Chào Mạnh tổng, quản lý.”
Quản lý cười nói:“Mau đi mua đồ uống đi.”
Còn Mạnh Cương chỉ nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, tiếng nói kia rơi vào trong tai Mộc Hàn Hạ vô cùng trầm thấp tùy ý, anh ta cũng không nhìn cô.
Mộc Hàn Hạ bước như bay xuống dưới lầu.
Trên con đường dưới tòa nhà có một quán cà phê khá ngon. Bình thường Mộc Hàn Hạ rất ít khi đến nơi này bởi vì quá đắt đỏ, nhưng mùi vị của nó vô cùng mê người.
Buổi chiều tháng năm, ánh mặt trời chiếu trên con đường bên ngoài. Trong quán cà phê, không có nhiều người lắm, âm nhạc nhẹ nhàng, mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-phu-han-ha-khong-phu-han-ha/248096/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.