Lân Đức đường nằm đúng trên trục trung tâm của cấm cung, phía bắc là điện Càn Nguyên, nơi triều đình nghị sự; phía nam là điện Thái Hòa, chốn hoàng đế thường nhật nghỉ ngơi sinh hoạt — ba tòa điện nối liền thành một đường thẳng, chia thành đô ra hai nửa Nam Bắc.
Tầm quan trọng của Lân Đức đường, không cần nói cũng biết.
Thủy Quang ngồi thẳng lưng trong tiểu phòng được sưởi ấm êm ái, mông không dám đặt trọn lên ghế, chỉ dám nhích sát mép ghế mà ngồi chỏm một góc, hai tay ngoan ngoãn đặt lên đầu gối. Đôi mắt tròn xoay của nàng muốn đảo qua đảo lại một chút, nhưng sợ trông không đứng đắn, nên mới vừa chuyển động nửa vòng đã vội dừng lại, đôi con ngươi tròn nâu nhạt cứ lơ lửng không lên không xuống, ánh mắt bất động dừng nơi góc trái bên ngoài khung cửa sổ, nhìn chăm chăm vào bốn con linh thú nhỏ ngồi chễm chệ trên nóc mái.
“Ợ——”
Vốn định thở dài một hơi cho thư thái, ai ngờ vừa mở miệng lại bật ra một tiếng ợ no vang rền.
Thủy Quang vội vàng ngậm miệng lại.
Khi nãy… chẳng may ăn no quá rồi.
Ban đầu vốn chỉ ngồi đợi nghiêm chỉnh, ai ngờ đang đợi thì ào ào bốn năm cung nhân hối hả tiến vào, mỗi người bê một mâm sơn đỏ. Khai vị là bốn món nhỏ đủ sắc đủ vị: giá đỗ xào hành, củ cải muối mè, hành chua ngâm tương, rau củ trộn gừng và vừng… vàng, trắng, đỏ, xanh, đẹp đến hoa cả mắt.
Tiếp đó là một bát mì gà nóng hổi, nước dùng không phải loại trong suốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5064270/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.