Mọi người trong phủ, dường như ai nấy đều cho rằng nàng và Tiết Tiêu là phu thê thực sự.
Đặc biệt là Vương Nhị Nương, người đầu tiên xông lên “xuất kích”, tỏ ra bất mãn dữ dội với chuyện nàng và Tiết Tiêu phân phòng ngủ.
Sau khi biết được việc này, phản ứng như vừa chứng kiến núi lửa phun trào, thở dài than ngắn suốt mấy ngày, miệng không ngừng lẩm bẩm những câu như: “Phu thê phân phòng, sớm muộn cũng ly tán”, “Cùng nằm một chăn mới có thể nảy sinh tình cảm, mới dưỡng ra ăn ý”, “Không thể đợi đến lúc cần rồi mới làm vài cái” — những lời lẽ ấy hoàn toàn bộc lộ linh hồn phóng khoáng của một phụ nhân trung niên.
Thấy khuyên can không hiệu quả, Vương Nhị Nương là người có khả năng tự an ủi mình vô cùng siêu phàm, lập tức cất cờ ngừng trống, bắt đầu tự thôi miên bằng những lý lẽ kỳ lạ như: “Tình cảm chân thành là ở sớm tối bên nhau, không phải đoá phù dung sớm nở tối tàn”, “Người ta đâu phải rắn, ai lại suốt ngày quấn lấy nhau!?”
“Xa nhau một chút lại càng mặn nồng như mới cưới”, “Cứ mặn mặn nồng nồng, chẳng phải là có một đứa, hai đứa, rồi đến chín đứa sao?”
Cả phủ Nam đại khái đều cho rằng nàng và Tiết Tiêu là một đôi phu thê tuy có chút kỳ quặc nhưng tâm đầu ý hợp.
Mà hiểu lầm này, với tính cách của Hạ Sơn Nguyệt, tất nhiên sẽ không chủ động đính chính.
Vậy nên, từ lập trường của Trình Hành Úc mà nhìn, một người chồng mặc kệ vợ mình trúng độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5052335/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.