Trận chiến này, thua quá thảm!
Khi bãi triều, trời vừa rạng sáng.
Đến khi tin tức truyền đến phủ Tĩnh An Đại Trưởng Công chúa, mặt trời đã quá ngọ.
Lúc nhập nhoạng tối, bà ta hẹn Viên Văn Anh đến Quải Lâu nghe hát, đuổi lui toàn bộ tả hữu, bốn bề yên ắng, chỉ còn tiếng trống mõ rộn ràng trên sân khấu.
Vở diễn hôm nay vẫn là “Ngọc Hồ Xuân”.
Tiểu sinh trên đài đã hát vở này trăm lần, nhưng vẫn cung kính cẩn trọng, không dám có nửa phần chểnh mảng—bởi người trước đó từng thủ vai trạng nguyên lang, có tên Tiêu Tương Lan, từng lập gánh hát riêng, từng bước từng bước trở thành lão bản Tiêu, vậy mà chỉ vì một lần biểu diễn trước mặt Tĩnh An Đại Trưởng Công chúa, vô ý trượt chân ngã, để lộ bụng bia dưới lớp y phục sân khấu, từ đó bặt vô âm tín.
Chỉ vì Tĩnh An Đại Trưởng Công chúa phán một câu: “Hắn làm bẩn hình tượng Hạc Lang.”
Trong vở “Ngọc Hồ Xuân”, trạng nguyên lang mang tên Hạc Thanh Tô.
Kể từ ngày ấy, bất kể ai đóng vai trạng nguyên lang trong Ngọc Hồ Xuân, đều phải nâng cao mười hai vạn phần tinh thần, tuyệt đối không dám lộ ra dù chỉ nửa phần bất kính.
…
Trên đài, kẻ hát người diễn, hết sức tận tụy.
Dưới đài, văn thần chủ tiệc, võ tướng bồi bạn, tông thất cầm lái, phân ranh rõ ràng, trật tự nghiêm minh.
Tĩnh An Đại Trưởng Công chúa không chỉ mời Viên Văn Anh, mà còn gọi cả Quan Bắc Hầu Thường Lận đến làm bạn khách.
Bên cạnh bà ta là một phụ nhân trẻ tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5052326/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.