Dưới lớp sa che mặt, Tiết Tiêu khẽ cong khóe môi, nụ cười thản nhiên, sát ý trong mắt đã sớm tan biến.
Nếu Hạ Sơn Nguyệt nhìn kỹ hơn, nàng hẳn sẽ phát hiện trong ánh mắt Tiết Tiêu có một tia quan sát, thậm chí còn ẩn chứa một chút thiện ý.
Hắn đang quan sát nàng.
Khoảng cách quá gần lại dễ làm người ta mất đi phán đoán chuẩn xác.
Khi đôi mắt kề cận nhau, con người ta chỉ có thể nhìn thấy một góc nhỏ, mà dễ dàng bỏ qua tổng thể—Khoảng cách này đủ khiến người ta quên đi khí chất thanh lãnh xa cách của nàng, chỉ bị nước da trắng nõn của nàng làm mờ mắt.
Hạ Sơn Nguyệt vẫn đang đợi câu trả lời, chân mày hơi nhíu lại, thể hiện sự thúc giục.
Nhưng Tiết Tiêu vẫn nhàn nhã như cũ, hơi cúi đầu.
Hắn quá cao, trong không gian chật hẹp của tủ quần áo, buộc phải cong cổ để có thể ngang tầm mắt với nàng—tư thế ấy tựa như một sự quy phục.
Hắn không hề hoảng loạn, ánh mắt hờ hững lướt qua khe hở của vách ngăn, quan sát tình hình bên ngoài.
“Thủ đoạn giết người của ngươi quá vụng về.”
Hắn thản nhiên nói.
Để nàng yên tâm, bàn tay phải hắn chậm rãi rời khỏi cổ nàng, khuỷu tay chống lên vách tủ, bờ vai rộng tựa núi cao, phủ xuống một bóng đen.
“Thuốc thừa bên ngoài đã đổ đi chưa?”
Tiết Tiêu quay lại, ánh mắt nhìn thẳng vào nàng, sắc bén tựa mũi kiếm.: “Những huyệt vị được châm trên người Liễu Hợp Chu đã che đậy kỹ chưa?”
Hạ Sơn Nguyệt ngẩng cằm, liếc mắt đầy lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5020260/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.