Đoạn thị chợt vỡ lẽ: “Hóa ra là vì hai chuyện này!”
Bà ta lập tức cười cười giải thích: “Chẳng có gì to tát cả!
Trong nhà gần đây chẳng được yên ổn, không riêng gì tiết học họa của các cô nương, ngay cả âm luật, cầm huyền cũng đều ngừng cả rồi…”
Mấy câu đầu nói mơ hồ về sự bất ổn trong phủ, nhưng đến sau lại đặc biệt nhấn mạnh chuyện này: “Còn về việc cho Chu cô nương về nhà, cũng bởi ban đầu nàng ta che giấu nhà ta, nói là chưa hề bàn chuyện hôn nhân —— cô nương cũng biết đấy, gái đã đính hôn, đã khai tâm khai tình, lòng dạ đều treo ngược cành cây, khó mà yên ổn.
Nay tra rõ rồi, phát hiện trong nhà nàng ta còn có một gã tình lang, bọn ta mới thưởng ít bạc, bảo nàng về nhà cho sớm.”
Đoạn thị cứ tưởng giải thích như vậy, thì vị Hạ cô nương trước mặt có thể an tâm.
Nào ngờ, vừa nói đến hai chữ “che giấu”, liền thấy rõ ràng, vai Hạ Sơn Nguyệt khẽ run một cái.
Đoạn thị ngẩn ra, mắt hơi nheo lại, chợt nảy ra một suy đoán —— chẳng lẽ con bé này cũng không sạch sẽ? Giờ thấy Chu cô nương bị đuổi, sợ đông sự phát, vội vã tới xin xỏ tự cứu?
Ánh mắt Đoạn thị quét từ trên xuống dưới.
Cô nương kia cúi mắt thật thấp, hàng mi dài run run.
Ngồi chênh vênh bên mép ghế, hai tay đặt ngoan trên vạt váy, nhưng ngón tay trỏ thon dài run lẩy bẩy, cuối cùng không che nổi, đành giấu tay vào trong tay áo, năm ngón siết chặt thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhien-dan-thanh/5020201/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.