Mặc Nhận khẽ lắc đầu, siết chặt vòng tay ôm Sở Ngôn, thấp giọng: "Gió đêm lạnh, chủ thượng cùng A Nhận vào Thủy Kính Lâu rồi nói."
Sở Ngôn lúc này bối rối cực điểm, thị vệ nói thế nào thì làm thế ấy. Mặc Nhận đỡ chủ thượng, trong bóng đêm lặng lẽ tung người lên mái hiên Thủy Kính Lâu, xoay người vào bên trong bằng lối cửa sổ.
Trong phòng, Ảnh Điện đã chờ sẵn, lúc này thấy Sở Ngôn một thân đầy máu được Mặc Nhận đỡ vào, không khỏi cả kinh: "Điện chủ!"
Đến lúc này, đầu óc có đang loạn đến đâu cũng nên ý thức được có gì đó không đúng. Sở Ngôn nâng tay ra hiệu mình không sao, hỏi: "... Rốt cuộc là thế nào?"
Mặc Nhận chậm rãi đỡ Sở Ngôn ngồi xuống mép giường, lại đứng dậy lấy khăn cùng chậu nước, quay lại mới đáp: "Chủ thượng trúng độc."
Sau đó thị vệ quay đầu nói với Ảnh Điện: "Tứ hộ pháp, để ta nói chuyện với chủ thượng."
Ảnh Điện hiểu ý, hành lễ cáo lui, để lại không gian riêng cho hai người bọn họ.
Mặc Nhận ngồi ở đầu giường, dưới ánh đèn, y tẩm ướt khăn rồi vắt ráo, cẩn thận lau đi vết máu trên mặt Sở Ngôn, nhẹ giọng hỏi: "Chủ thượng, trong người còn khó chịu không?"
Bị cảm giác mát lạnh kích thích, lúc này Sở Ngôn mới phản ứng lại hai chữ "trúng độc" kia.
"... Cô không sao, ban nãy ngươi nói trúng độc? Độc của Bạch Hoa?"
Hắn im lặng nhìn Mặc Nhận gần trong gang tấc, ý niệm đầu tiên hiện lên không phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589803/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.