Bạch Hoa hiển nhiên cũng nghe được giọng Mặc Nhận, cười nói: "Mặc thị vệ có việc tìm Sở đại ca sao? Vậy Bạch Hoa nên tránh lui trước."
Giọng điệu hắn đầy chân thành và nhún nhường, như thể người lần trước chứng kiến Mặc Nhận bị trừng phạt ở Hình đường không phải là hắn.
"..." Sở Ngôn hít sâu một hơi, giữa mày lộ ra một vết hằn sâu.
Mặc Nhận... Chuyện của A Nhận, hắn vẫn chưa thể nghĩ kỹ.
Điện chủ chậm chạp bước đến trước cửa, tâm tình lại nóng nảy khác thường. Chuyện ban chiều một lần nữa hiện lên trước mắt hắn, Mặc Nhận cùng Thu Cẩn... lại còn "việc tư", suy cho cùng hắn không thể xen vào việc tư của Mặc Nhận.
Mới vừa rồi phải phân tranh cùng Bạch Hoa, hắn mới có thể tạm thời phân tán tinh lực, bây giờ người kia đang đứng ngay trước cửa, cảm giác giày vò âm ỉ một lần nữa ngóc đầu dậy. Sở Ngôn chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhói lên, đủ loại tạp âm quanh quẩn bên tai, nhắc nhở hắn thế nào là cầu mà không được ——
Có lẽ một ngày nào đó, hắn sẽ phải trơ mắt nhìn thị vệ từng thuộc về riêng mình có người nào khác trong lòng, cưới vợ sinh con, bỏ hắn mà đi.
Hắn cũng biết tính tình mình không tốt, kiêu căng tùy tiện, một khi phát hỏa thì không tự khống chế được. Nếu ngày đó đến, Sở Ngôn không biết mình còn có thể giữ bình tĩnh nổi không.
Sở Ngôn đẩy cửa, trên hành lang tối tăm, thị vệ im lặng đứng đó, cúi đầu chờ hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589801/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.