Mặc Nhận ngẩn ra, ngẩng lên: "Vậy sao?" 
Thu Cẩn có chút bối rối cau mày, lẩm bẩm như tự nhủ: "Ta cũng nói không rõ được, xem ra Điện chủ cũng... Có thể do Thu Cẩn nghĩ nhiều?" 
Cô nương này từ trước đến nay suy nghĩ tỉ mỉ thấu đáo, quả nhiên phát hiện ra có gì đó kỳ lạ. Mặc Nhận không thể nói thật, đành tùy tiện đáp: "... Dù sao chủ thượng cũng từng thích Bạch Hoa như vậy, khó tránh khỏi tâm tình thay đổi." 
Lời này của y hợp tình hợp lý, Thu Cẩn xem như đồng ý với cách nói này. Hai người nói chuyện phiếm mấy câu, đến khi Thu Cẩn cáo từ, Mặc Nhận chợt nhớ đến một chuyện. 
"Chờ một chút!" Y đứng lên gọi thị nữ đã bước đến cạnh cửa, "Thu Cẩn, ta... còn có chút việc muốn thỉnh giáo ngươi." 
Thu Cẩn kinh hãi. Nàng chưa bao giờ thấy Mặc Nhận muốn "thỉnh giáo" nàng một cách nghiêm túc như vậy. Trong cảm nhận của nàng, bất luận là bản lĩnh võ công hay là kỹ năng hầu hạ chủ thượng, Mặc Nhận đều hơn nàng rất nhiều, còn có chuyện phải thỉnh giáo nàng sao? 
Nàng vội dừng bước, khó hiểu nhìn Mặc Nhận: "Đại ca, có việc gì cứ nói." 
Mặc Nhận ngược lại bắt đầu do dự. 
"Chỉ là... khụ, một chút việc riêng tư." Y khó xử nhíu mày, không biết giãi bày sao cho phải, cả gương mặt anh tuấn cũng hiện một tầng mây đỏ. Thu Cẩn tròn mắt nhìn y —— 
Trên đời này còn có chuyện gì có thể khiến Mặc đại ca luôn trấn định và dứt khoát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589799/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.