Ngày kế tiếp lại là một ngày nắng hiếm hoi, hai người sáng sớm đã lên ngựa, đến trưa, Trường Thanh Thành đã ở ngay trong tầm mắt. 
Sở Ngôn giảm tốc độ, cưỡi ngựa song song với Mặc Nhận, chiếc quạt xếp bằng ngọc chỉ vào đường nét mơ hồ của bức tường thành, nghiêng người nói với Mặc Nhận: "A Nhận, nhìn xem, mọi việc lần này đều xuất phát từ nơi đó. Trường Thanh Thành vốn chỉ là một thành nhỏ ở biên giới, nói không ngoa, nó hoàn toàn nhờ thế lực của Thủy Kính Lâu chống đỡ, hiện giờ có rất nhiều phe phái tụ tập, tình thế nhất định hỗn loạn. Nếu chúng ta đã mặc thường phục mà tới, bớt được mấy chuyện giao tiếp qua lại phiền phức, trước tiên cứ xem xét tình hình rồi quyết định." 
"Vâng ạ." Mặc Nhận cũng kéo cương thả chậm tốc độ, "Thuộc hạ đã thả hắc ưng, lúc này Ảnh Phong Ảnh Vũ hẳn đã ở cổng thành chờ chủ thượng." 
"Ảnh Phong Ảnh Vũ..." 
Sở Ngôn nghe tên hai vị hộ pháp, nhất thời dâng lên muôn vàn suy nghĩ: "A Nhận, đời trước, sau khi ngươi chết, Ảnh Vũ dường như cũng chết tâm, từ đó về sau không nói với ta một lời. Ta còn tưởng hắn sẽ phản bội ta, nhưng đứa nhỏ ấy mãi đến khi Cửu Trọng Điện tiêu vong cũng không rời đi... Ngươi đã dặn dò hắn cái gì à?" 
Lòng Mặc Nhận khẽ run. Đây là lần đầu tiên Sở Ngôn nói với y chuyện xảy ra sau khi y chết. Hóa ra Cửu Trọng Điện vẫn không... 
Mà nghĩ đến thiếu niên nửa trò nửa bạn kia, Mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589781/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.