Trên tầng mây, một con ưng đen mắt vàng sải đôi cánh dài to lớn lao xuống. Đây là chim ưng đưa tin do Cửu Trọng Điện nuôi dưỡng. Nó từ xa bay về, tám chín phần là do hộ pháp bên ngoài cần truyền tin tức quan trọng. 
Mặc Nhận giơ tay ra hiệu, chim ưng đáp xuống vai thị vệ, thân thiết cọ vào mặt y. 
Nhìn từ xa, thanh niên cao gầy, khí chất lạnh thấu xương trong bộ y phục đen bó sát, tóc dài buộc cao bằng dây buộc tóc đen, bên hông đeo trường kiếm đen nhánh, vô cùng xứng đôi với con ưng trên vai. 
Mặc Nhận vuốt ve nó, ưng đen há mỏ vàng phun ra một vật nhỏ như viên thuốc. Mặc Nhận cầm lấy, đi về phía Sở Ngôn quỳ xuống dâng lên bằng hai tay: "Chủ thượng, là ưng của Tiểu Vũ... mang theo truyền tấn đan." 
Giọng y điềm tĩnh, nhưng sắc mặt có chút nặng nề. Ưng đen mắt vàng và truyền tấn đan của Cửu Trọng Điện là độc nhất vô nhị, chỉ được dùng để truyền mật tin khẩn cấp, hiển nhiên bên ngoài đã xảy ra chuyện. 
Sở Ngôn cũng ý thức được có gì đó không ổn, nhưng hắn không gấp, cau mày nói với Mặc Nhận: "Mới rồi không phải cô nói ngươi không cần quỳ sao?" 
"..." 
Mặc Nhận bấy giờ mới nhớ đến lời nói kia, đành phải đứng lên. Sở Ngôn lại nhét đôi đũa vào tay thị vệ: "Ngươi ngồi xuống, tiếp tục ăn." Nghĩ một chút lại bồi thêm một câu, "Đây là lệnh." 
Mặc Nhận hết cách, đành tạ lễ... Lại từ đứng biến thành ngồi, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nhan/3589776/chuong-15.html