Trái tim phảng phất bị người ta hung hăng bóp chặt đến phát đau, Mạc Nghiên dường như có thể cảm nhận được cảm xúc của hai đứa nhỏ, ngón tay gắt gao bóp chặt cánh tay Tiêu Mục Thần, hốc mắt phiếm hồng:” Em cảm giác…. Hai đứa nhỏ đang khóc, tìm được họ chưa anh?”
“Jason đã nghĩ cách tiếp cận bọn họ, một chút liền đến.” Tiêu Mục Thần thấp giọng trấn an, đáy mắt lướt qua một tia lạnh lẽo.
“Chiếc xe kia! Ngăn hắn lại.” Mộc Trạch Uyên vừa nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen vừa đi ngang qua bọn họ, hạ lệnh qua bộ đàm liên hệ chiếc xe phía sau.
“Đúng vậy!”
-----------------------------------------------------------------------------------
“Được rồi! Hai đứa nghiệt chủng này, hiện tại các ngươi muốn được trừng phạt như nào đây?” Vương Vũ Viện cười tủm tỉm nhìn bọn nhỏ, con ngươi trở nên quỷ quyệt sắc bén.
”Xem này tay nhỏ mềm như bông, nếu biến thành một đoạn bầy nhầy, không biết con tiện nữ kia có thể hay không đau lòng, a! Tưởng tượng đến cả người liền cảm thấy vô cùng thống khoái.”
Một phen xách một đứa đặt lên bàn, cường ngạnh đem tay nhỏ từ trong miệng hắn kéo ra, giơ lăng chùy lên không trung làm bộ múa may vài cái, đứa nhỏ bên cạnh lập tức lên tiếng khóc lớn.
“Khóc? Xem ra tiểu nghiệt chủng ngươi muốn giúp anh em mình chịu đòn thay sao? Được, ta liền bắt ngươi khai đao trước.”
Khóe miệng lại nhẹ nhàng gợi lên một đường cong quái dị, cười rộ lên, khóe mắt đều hơi giơ lên, nhìn qua, cực kỳ quỷ mị hung ác nham hiểm….
Phanh -
“A, là ai?” Máu tươi nhanh chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/785023/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.