“Tình trạng của Nghiên nhi thế nào?”
Mộc Trạch Uyên hỏi Tư Đồ Dịch đang đứng bên cửa. Môi Tư Đồ Dịch cong lên:
"Em ấy ngủ rồi, cơ thể kiệt sức vì mới sinh xong. Diệp cùng Ngự có lẽ đã chạy đi xem con hai người rồi."
"Nhưng tôi thấy thật kỳ lạ. Sao hai cậu ấy lại biết được bé nào là con mình, thần giao cách cảm sao?”
Tiêu Mục Thần trầm ngâm nói, trong mắt có chút khó hiểu.
Đột nhiên, thấy Cung Kỳ Diệp với Diệp Hàn Ngự mặt mày hớn hở như bước trong gió xuân, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào điện thoại. Trên đó là những bức ảnh chụp hai đứa trẻ trắng trẻo, đang nhắm mắt ngậm ngón tay cái thật dễ thương. Vẻ ngoài khiến người ta muốn ôm vào lòng, xuýt xoa, hôn hít, ngón tay linh hoạt bấm gửi hết ảnh cho người nhà.
“Xem bộ dáng đắc ý của cậu ta kìa!”
Mộc Trạch Uyên hạ gọng kính xuống, lắc đầu bất lực.
“Người phụ nữ kia đã thú nhận chưa?”
“Hừ, tôi đã sai người tra tấn cô ta, để thăm dò người đứng sau là ai, Dịch, cậu sẽ không đau lòng chứ?”
Cung Kỳ Diệp chế nhạo, nghĩ đến người đã hại bảo bối của anh lại tức giận, đôi mắt đen xẹt qua mắt anh.
“Não cậu bổ quá nhiều rồi nên giờ đầu óc mụ mị à.”
Tư Đồ Dịch nở nụ cười khát máu, đôi mắt tối như bầu trời đêm đen không nhìn thấy ánh sáng.
“Tiếp tục nhốt thêm mấy ngày nữa, tôi thật sự rất tò mò cô ta làm sao biết được chuyện của Nghiên Nhi, trước tiên điều tra Vương Vũ Viện.”
Tiêu Mục Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/785016/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.