Edit & Beta: Su Bà Bà
Phòng khách một mảnh yên lặng, Mạc Nghiên hơi hơi rũ mắt, cái miệng nhỏ nhẹ nhấp sữa bò, ánh mắt lặng lẽ liếc nhìn Mạnh Hinh.
"Xem cái cách con uống kìa, làm người ngoài nhìn đến cũng có chút ngượng ngùng." Mạnh Hinh mềm nhẹ chùi lau khóe miệng của cô, trong lời nói mang chút hàm ý.
"Sao có thể a? Nghiên Nhi như vậy rất là đáng yêu!"
Tư Đồ Dịch ôn nhu nói, tự động xem nhẹ hàm ý mà mẹ vợ đại nhân ám chỉ với bọn anh.
Mạc Vũ Hạo chỉ cảm thấy giữa trán đau nhức, rất là khó chịu. Cụm từ Nghiên Nhi là để các cậu kêu? Tưởng tượng đến cảnh đứa con gái bảo bối bị mấy con heo đực này xâm phạm thì ông chỉ muốn xông lên hung hăng cho 5 người đàn ông một bạt tai.
Mạc Nghiên lén lút trừng mắt nhìn Tư Đồ Dịch: "Các anh hôm nay tới chơi là có chuyện gì sao?"
Mạnh Hinh bất đắc dĩ xoa nhẹ mái tóc của con gái rồi nói: "Nghiên Nghiên, bọn họ đã kể hết mọi chuyện cho ba mẹ nghe rồi."
Đáy mắt hàm chứa đau lòng cùng nhu tình, thấy Mạc Nghiên nghe được lời nói của bà thì thân mình hơi hơi cứng đờ, giống như có một tầng bóng ma loáng thoáng mà chiếu trên khuôn mặt nhỏ của cô, mang chút yếu ớt, bà không chỉ không khó chịu mà còn ôm Mạc Nghiên vào trong lòng ngực. "Con đừng sợ, ba mẹ đều ở đây."
"Ba mẹ... Đều đã biết?" Mí mắt hơi rũ nhìn không tới ánh mắt của cô, sự bất lực cùng sợ hãi tràn ngập ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784983/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.