Edit & Beta: Su Bà Bà
Mạc Nghiên theo thanh âm quen thuộc nhìn lại. Chỉ thấy bốn người đàn ông khí vũ hiên ngang ngồi cạnh Diệp Linh đáy mắt mỉm cười, đầy mặt muốn đạt được cái vòng cổ kia.
“Nghiên Nhi, thích nó sao?” Mắt đen của Diệp Hàn Ngự lưu chuyển tia sáng, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
Mạc Nghiên hờn dỗi xong hếch cằm lên kiều khí nói. “Em không thích đồ của người khác.”
Cánh môi không ngừng nhếch lên. Ừm, không thích là tốt nhất, cái gì mà vị hôn phu? Cút hết qua một bên đi! May mắn là Long Ngạo Thiên có mắt không tròng, từ bỏ bảo bối tốt thế này để đi nhặt người phụ nữ dối trá kia. Cũng chỉ có đám người này mới thích hợp với cô ta. Một cái não tàn tất nhiên xứng đôi với một cái cực phẩm, thật là tuyệt phối nha.
“Thành giao!” Người chủ trì buổi bán đấu giá gõ gõ ba tiếng, chùy định chiếc vòng cổ này đoạt huy chương. Từng món hàng đấu giá rơi vào ôm ấp của những người giơ cao thẻ bài. Mà Mạc Nghiên cũng chụp được một món hàng, đó là tấm bình phong thêu ở cả hai mặt.
“Và cuối cùng là... Vùng đất ở Giang Nam, giá khởi điểm là 1 trăm triệu.”
“1 trăm triệu 3000 vạn!”
“1 trăm triệu 5000 vạn!”
“2 trăm triệu!”
Diệp Hàn Ngự không chút để ý mà thưởng thức tay nhỏ của bé con nhưng lại sớm đã ghi nhớ tất cả gia tộc giơ cao thẻ bài ra giá. Tay trái mở di động lên rồi ấn vài cái, nhìn đầu bên kia đáp lời, môi mỏng lặng lẽ nhếch một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784947/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.