Edit & Beta: Ami Cuteo ><
Tiêu Mục Thần vừa bước vào phòng bếp thì liền thấy hành động thân mật của Sở Cẩn Húc và Mạc Nghiên nên vội vàng mở miệng đánh gãy: “Khụ khụ! Anh vào xem có gì cần hỗ trợ hay không….” Ánh mắt tựa như cảnh cáo mà nhìn cái tay hạnh kiểm xấu của Sở Cẩn Húc.
“Giúp em dọn mấy món này lên bàn đi a, sau đó liền có thể ăn… Lẫm Lẫm đâu? Đĩa ăn này là của nó.” Mạc Nghiên đưa cái đĩa nhỏ trong tay cho Tiêu Mục Thần.
Bàn ăn được trưng bày muôn màu sắc thái rực rỡ, cách bài trí tinh xảo, khắp nơi đều toát ra hơi thở tôn quý điển nhã, 4 nam 1 nữ cộng thêm một con hổ con lần lượt ngồi vào bàn ăn, ngẫu nhiên còn truyền ra tiếng va chạm thanh thúy của dao nĩa và thìa đĩa.
“Không biết là mấy món này có hợp với khẩu vị ăn uống của 3 người các cậu hay không a?” Sở Cẩn Húc buông dao nĩa, mười ngón tay giao nhau đặt ở bên môi, dù bận nhưng vẫn nhàn nhã ung dung hỏi.
Tư Đồ Dịch chà lau môi mỏng. Đang lúc muốn nói chút lời chê bai thì lại đột nhiên nhớ ra là Nghiên Nhi nhà mình cũng có phụ Sở Cẩn Húc một tay nên liền yên lặng giấu ở trong lòng. “Rất ngon… Cảm ơn anh Sở đây đã chiêu đãi. Lần sau, khi anh tới nhà của chúng tôi làm khách thì sẽ đến lượt tôi và Nghiên Nhi nấu cho anh ăn.”
Sở Cẩn Húc lại đột nhiên nói: “Tôi có nghe nhóc con nói là Mộc Trạch Uyên nấu ăn khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784926/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.