Edit & Beta: Ami Cuteo ><
"Anh chắc là nó sẽ không cắn người chứ?" Trên mặt Mạc Nghiên hiện chút chần chờ nhìn Bạch Túc nằm cách đó không xa.
"Sẽ không, nếu nó dám cắn em thì anh sẽ nấu nó thành canh xương sườn." Diệp Hàn Ngự vỗ vỗ đầu hổ, cánh môi cười cười.
Bàn tay mềm từ từ sờ lên Bạch Túc, mao nhung ấm áp khiến trong lòng cô hòa tan thành một mảnh, đôi mắt ngân ngấn nước ôn nhu nhìn nó. Con ngươi xanh thẳm lười biếng nâng lên, mí mắt theo sau khép lại, Bạch Túc tùy ý để Mạc Nghiên sờ loạn ở trên người nó.
"Vậy hổ con đâu, tên gọi là gì?"
"Lẫm Lẫm." Diệp Hàn Ngự tóm lấy cổ của hổ con rồi nhẹ nhàng đặt ở trong lòng ngực của Mạc Nghiên và sử dụng tay bịt miệng nó lại vì chỉ sợ nếu không cẩn thận thì nó sẽ coi cô như đồ ăn.
"Là muốn để nó từ từ thói quen mùi hương của tôi sao?" Nhìn hổ con nhỏ xinh trong lòng ngực nhưng vẫn không mất vẻ uy phong của mình, Mạc Nghiên không ngừng vỗ về đầu nó, đáy mắt tràn đầy sủng ái.
Đáy mắt của Diệp Hàn Ngự lướt qua sự mềm mại: "Đúng vậy... Lẫm Lẫm, ngoan một chút, không được phép loạn cắn người!" Mắt đen nhìn chăm chú hổ con, trên người anh phát ra hơi thở áp bách. Thấy nó ngoan ngoãn nheo mắt lam, Diệp Hàn Ngự liền chậm rãi buông tay ra, từ thân mình căng chặt là có thể nhìn ra anh vẫn không dám dễ dàng nới lỏng phòng bị.
"Lẫm Lẫm, mày ngoan quá!" Mạc Nghiên không thể kháng cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784918/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.