Edit & Beta: Su Bà Bà
“Hic… Vốn dĩ chính là do lỗi của các anh, tôi không phải một món đồ chơi và cũng chẳng phải là thú bông… Tôi là người, tôi cũng có ý nghĩ riêng của chính mình…” Mạc Nghiên ủy khuất mà rơi nước mắt, trong lời nói thể hiện nồng đậm lên án, thân hình tinh tế run lên theo từng tiếng khóc, thật đáng thương và chọc người khác đau lòng.
“…Bọn anh vẫn có cho em không gian riêng tư mà….” Tiêu Mục Thần nhíu mày.
“Cái này mà kêu có…? Đi đâu cũng đều bị thủ hạ của các anh theo dõi…. Tùy thời đều phải thỏa mãn dục vọng của các anh?… Tôi thật sự rất mệt…. Nếu không trốn thì tôi thật sự sẽ điên mất… Hic….” Mạc Nghiên trợn to hai mắt không thể tin tưởng mà nói, đáy mắt hàm chứa tức giận.
“Kiên quyết không muốn ở bên cạnh bọn anh đến thế sao...? Bọn anh có cái gì không tốt?” Tư Đồ Dịch chậm rãi đi vào, mắt đen bình tĩnh nhìn không ra cảm xúc.
Mạc Nghiên hơi nghiêng đầu nhìn người đàn ông, hai tròng mắt tẩm đầy nước mắt hiện linh động chọc người khác thương. Cô đầy mặt nghi hoặc hỏi: “Các anh thì có cái gì tốt?”
“Bọn anh nhiều tiền… Lại đẹp trai… Cao gầy… Có được sự nghiệp do bản thân tự mình gây dựng lên… Hoàn toàn không có nỗi lo về sau… Chỉ cần em cảm thấy có gì bối rối và ủy khuất thì bọn anh cũng đều sẽ giúp em giải quyết.” Tiêu Mục Thần thao thao bất tuyệt kể ra ưu điểm của bản thân, thỉnh thoảng còn tán đồng mà gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784911/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.